CHƯƠNG 1407
Thân Nhã nằm viện rất lâu mới xuất viện, ngày nào cũng nằm trong phòng kín gió, cô cảm thấy mình sắp mốc meo hết rồi.
Trở về nhà họ Hoắc, Thân Nhã phát hiện ra một vấn đề, đó là không đến lượt cô bế con.
Nhà họ Hoắc rất đông người, mẹ Hoắc mới vừa đặt xuống thì ba Hoắc đã tới bế, ba Hoắc mới đi thì ông cụ Hoắc, anh cả, chị dâu, cháu gái của Hoắc Đình Phong lại tới. Tối đến Hoắc Đình Phong sẽ bế bé con, đại khái cả một ngày cô không có việc gì phải làm.
Nhóc con nhà cô khiến người ta rất yêu thích, chỉ cần cho bế một cái là sẽ có quà.
Việc đầu tiên Hoắc Đình Phong làm sau khi từ công ty trở về là rửa tay sạch sẽ, ôm Thân Nhã hôn một hồi sau đó đi bế nhóc con.
Điều khiến người ta cảm thấy bất lực chính là nhóc con nhà cô rất khó chiều, không ai ở nhà họ Hoắc có thể dỗ được cậu bé, chỉ có Hoắc Đình Phong mới có thể dỗ được thôi.
Ngay cả mẹ Hoắc cũng cảm thán nói bà không biết con trai mình cũng có một mặt nhẫn nại như vậy.
Cho nên, Thân Nhã phải thừa nhận rằng người bé con cô yêu thương nhất chính là ba nó.
Mới xuất viện được vài ngày, nhà họ Hoắc đã bắt tay vào chuẩn bị tiệc đầy tháng. Tiệc đầy tháng của cháu đích tôn nhà họ Hoắc đương nhiên phải làm lớn rồi.
Sau khi trải qua hôn lễ hoành tráng, Thân Nhã cảm thấy hơi nhức đầu. Tiệc đầy tháng của con trai cô chắc có lẽ cũng sẽ linh đình lắm.
“Em còn chưa ngủ sao?” Lúc Hoắc Đình Phong bước vào thì thấy cô vẫn đang đọc tạp chí.
Thân Nhã duỗi người, khẽ nói: “Thằng bé ngủ rồi sao?”
Hoắc Đình Phong gật đầu, anh đặt cậu nhóc vào trong nôi rồi ôm cô vào lòng, hơi thở nóng rực phun lên cần cổ cô: “Từng tuổi này rồi anh mới thực sự trải nghiệm được cảm giác hạnh phúc và vui vẻ, mà tất cả những thứ này đều là em tặng cho anh. Cục cưng, anh yêu em…”
Thân Nhã ôm lấy vòng eo không chút mỡ thừa của anh, âm thanh dịu dàng ngọt ngào đáp lại anh: “Em cũng yêu anh, nhưng em phát hiện anh càng ngày càng sến súa rồi đấy.”
“Có thể có liên quan đến chuyện anh đã đến độ tuổi u 40 mới biết được mùi vị tình yêu nam nữ. Có thể gặp được em ở độ tuổi như hiện nay, còn có được một đứa con, anh nhất định sẽ dốc hết sức chăm sóc cho mẹ con em…” Anh mở miệng, giọng nói dịu dàng, lời lẽ đầy quan tâm chăm sóc.
Thân Nhã khẽ thở dài: “Phải làm sao đây? Bây giờ em càng thích nghe mấy lời ngon ngọt của anh rồi.”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!