CHƯƠNG 143
“Có phải đi vào nhà vệ sinh nôn không?” Tô Tình lại hỏi tiếp.
Cô gật đầu.
“Mang thai cũng hai tháng rồi, bây giờ nôn nghén là rất bình thường, chắc là do bữa tối nay quá dầu mỡ, ngày mai nói với nhà bếp một tiếng, bảo bọn họ làm mấy món thanh đạm, bây giờ có phụ nữ mang thai rồi, không giống bình thường được.”
Gương mặt tinh tế của Diệp Giai Nhi hiện lên nụ cười, Tô Tình nhìn cô, sắc mặt vui vẻ, nói: “Muốn ăn gì thì cứ nói với nhà bếp, bảo bọn họ làm.”
Mọi thứ, thật đúng là, khiến cô được yêu thương mà đâm lo lắng!
Nhưng, đằng sau sự yêu thương bất chợt này là gì chứ?
Diệp Giai Nhi lặng lẽ quan sát sắc mặt bà ta, lắc đầu cười nói: “Mẹ, không sao đâu ạ.”
Cô cứ cảm thấy, thái độ của Tô Tình đối với cô có gì đó không ổn, so với trước kia, lúc này bà ta quá đỗi nhiệt tình, còn cả sự quan tâm… Bà ta trở thành như vậy lại khiến cô có chút sợ hãi, hoàn toàn không hiểu bà ta đang giở trò gì.
“Sao lại không sao chứ, con bây giờ đang ăn cho cả hai người đấy, không ăn ngon một chút sao đủ dinh dưỡng cho được?”
Lời của Tô Tình mang theo ý khiển trách, ngay sau đó, bà ta lại quay sang nhìn Thẩm Hải Băng nãy giờ vẫn im lặng: “Phía bên chồng sắp cưới của em, mẹ chồng vẫn còn chứ?”
Thẩm Hải Băng dừng đũa lại, uống một ngụm canh cá nhàn nhạt: “Ba mẹ anh ấy đã không còn nữa, chỉ có một mình anh ấy thôi.”
“Hóa ra là vậy, vậy khi em ở cữ thì phải làm sao?”
“Chị dâu, bây giờ nói những điều này thì cũng xa quá đó.”
“Sao lại xa cho được? Hai đứa cũng đã đính hôn rồi, chắc chắn qua một khoảng thời gian nữa sẽ kết hôn, con cái cũng là chuyện sớm muộn, em nhìn xem, Hoài Dương còn chưa đính hôn, kết hôn cũng là sau lễ đính hôn của em, bây giờ con cũng đã được hai tháng rồi, em còn không cố gắng lên à?” Tô Tình cười thúc giục.
“Chị dâu, chuyện gì cũng có thể vội, chỉ có chuyện này là không thể vội được.”
Thẩm Hải Băng khẽ cười, sắc mặt bình tĩnh, nhưng suy nghĩ trong lòng lại cuộn trào.
Cô ta nghe rất rõ, cũng hiểu rất rõ, Tô Tình đang cố ý nói về chủ đề này, rồi cố ý kích thích cô ta.
“Lời này cũng có lí, con cái không phải em muốn có là được, bây giờ, chị chỉ đợi ôm cháu trai, cháu gái thôi.” Đôi lông mày tinh tế nhướng lên, Tô Tình cười nói.
Diệp Giai Nhi lặng lẽ nghe, không nói gì, hóa ra mọi người đều vì đứa trẻ trong bụng cô nên thái độ mới biến đổi như vậy.
Cô cười khẩy, cúi đầu ăn cháo.
Tô Tình lại múc cho cô một bát canh cá, rồi đưa cho cô: “Uống nhiều canh cá vào, có dinh dưỡng.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!