CHƯƠNG 1492
Thì ra, Tô Chính Kiêu cũng có thể là một người ba tốt.
Chỉ cần anh bằng lòng.
Hoàn toàn sẽ không kém Hoắc Đình Phong.
Hoắc Đình Phong nằm bò trên chân của cô, giọng nói non nớt cất lên rất bé, cậu bé nói: “Mẹ, là áo của ba sao?”
Hoàn hồn lại, cô gật đầu.
Trải chiếc áo vest ra, cô bọc cơ thể nhỏ bé của Cảnh Hiên vào trong.
Cậu bé suy cho cùng còn quá bé, áo vest mặc vào quét cả xuống đất, thật sự giống gánh xiếc.
“Ha ha…”
Đường Tiểu Nhiên bật cười.
Nghe thấy tiếng cười, Tô Chính Kiêu quay đầu liếc nhìn, giữa lông mày có chút dịu dàng.
Đường Tiểu Nhiên thấy rõ ràng.
Tô Chính Kiêu như vậy, cô trước kia chưa từng nhìn thấy!
Thì ra, anh đối với Cảnh Hiên và cả cô, cũng sẽ cười như vậy!
Sâu trong tim cô nảy sinh một ý nghĩ mãnh liệt.
Hy vọng biết bao, thời gian mãi mãi dừng ở khoảnh khắc này!
Kỹ thuật câu cá của Tô Chính Kiêu không tồi.
Một lát sau, kéo cầu cân nhúc nhích, hất lên trên, một con cá rất to xuất hiện.
Cảnh Hiên vỗ tay, nhảy cẫng lên: “Ba siêu quá.”
Cậu bé khuỵu xuống ở bên cái thùng, nhìn con cá bơi qua bơi lại.
Tuy nhiên, vào lúc này, ‘tõm’ một tiếng!
Giống như thứ gì đó rơi vào trong nước, âm thanh trở nên rất chói tai ở trong sắc đêm yên tĩnh.
Đường Tiểu Nhiên cũng nghe thấy.
Còn đang nghi hoặc không hiểu, lại nhìn thấy Tô Chính Kiêu vốn đang ngồi đó ném cần câu xuống.
“Xoạt” một tiếng, anh đứng dậy.
Mặt mày anh rất khó coi, xám xịt, bao trùm một tầng mây đen, ánh mắt nhìn chằm chằm mặt hồ.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!