CHƯƠNG 1501
Cô bảo chú Lưu ăn chung với Cảnh Hiên.
Chú Lưu sống chết không chịu, cô nói: “Chú Lưu cứ ăn đi, một mình Cảnh Hiên không chịu ăn đàng hoàng, có chú ăn cùng cháu còn có thể yên tâm.”
Nghe thấy câu này, chú Lưu mới chịu ngồi xuống.
“Đúng rồi…” Ánh mắt của cô cụp xuống, giọng điệu rất cẩn thận, mang theo một chút thăm dò: “Chú Lưu, khi chú đến, có nhìn thấy Tô Chính Kiêu không?”
Có lẽ, cô không phải đang nằm mơ.
Chú Lưu lắc đầu: “Không có, cậu chủ đến công ty xử lý văn kiện rồi.”
Cuối cùng là cô nghĩ nhiều rồi.
Cảnh Hiên cầm cái đĩa, gắp một ít đồ ăn để vào, bê đến trước mặt cô, lại đưa cho cô một bát cháo: “Mẹ còn ăn không nhiều bằng Cảnh Hiên, ăn thêm một ít.”
Đường Tiểu Nhiên không ăn nổi nữa, nhưng nhìn gương mặt nhỏ đó, cô cầm lên, gắng sức ăn.
Cảnh Hiên hiểu chuyện, đồ ăn mang tới đều là món thanh đạm, không có khẩu vị nặng.
Cậu bé là một mình Đường Tiểu Nhiên nuôi lớn, đối với thói quen của mẹ, trong lòng cậu bé cũng rất rõ.
Ăn xong cơm, Đường Tiểu Nhiên bảo cậu bé đi nghỉ.
Cậu bé không chịu, muốn ngồi ở đó, ở bên cô.
Cậu bé rất lâu không có dính người như vậy, Đường Tiểu Nhiên khẽ thở dài một tiếng, đưa tay vén chăn ra, vỗ vào vị trí bên cạnh: “Lên đây đi.”
Cảnh Hiên rất nghe lời, hai ba động tác thì cởi giày trên chân ra, còn không quên nằm ngang với cô, chui vào trong chân.
“Tối nay ngủ ở đây đi, từ sau khi con lớn cũng lâu rồi cũng không có ngủ chung rồi.” Đường Tiểu Nhiên nói: “Sau này, đều ngủ với mẹ, có được không?”
Cảnh Hiên có hơi bất ngờ, nhiều hơn là sự phấn khích!
“Dạ!” Cậu bé gật mạnh đầu, đưa tay ôm lấy cô: “Mẹ thật mềm, thật thơm!”
Đường Tiểu Nhiên lấy album ra.
Ảnh của Cảnh Hiên từ một tuổi đến tám tuổi, ba quyển dày cộp, rất nhiều ảnh.
“Nào, xem thử con của trước kia.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!