CHƯƠNG 561
Một người đã căng thẳng ba ngày, đương nhiên cần phải nghỉ ngơi, anh gối lên đùi cô, nhắm mắt lại, một lúc sau là đã ngủ say.
Tô Tình đang đứng ở bên ngoài căn phòng, cơn giận giữ bùng cháy, ngọn lửa giận cả người đều đang tập trung ở lồng ngực, thiêu đốt như muốn bùng nổ.
Bà ta đến đây lấy đồ, nhưng không ngờ rằng lại nhìn thấy cảnh tượng trước mắt.
Bộ trưởng Mục qua đời làm bà ta thiếu chút nữa là đã sụp đổ, bà ta cảm thấy cảm xúc vừa mới chuyển biến tốt đẹp, lúc này lại trở nên kịch liệt một lần nữa.
Ánh mắt lẳng lặng nhìn chăm chú vào gương mặt tuấn tú đang ngủ say của anh, Diệp Giai Nhi ho nhẹ một hơi, cẩn thận chuyển anh đến ghế sofa, dự định đi ra ngoài rót nước.
Vừa mới bước ra liền nhìn thấy Tô Tình đang đứng ở ngoài cửa, hai người chạm mắt nhau.
Trong lúc bất cẩn, Diệp Giai Nhi lại đạp lên chân của Tô Tình, bên tai chỉ nghe thấy một tiếng kêu đau oai oái, cô nhanh chóng dời chân đi.
“Có phải là cô cố ý không vậy?” Tô Tình lạnh mặt nhìn chằm chằm vào Diệp Giai Nhi, từ mắt đến miệng thật sự làm cho người ta chán ghét.
“Tôi không cần thiết phải cố ý, là do bà đứng ở đây, tôi không có để ý tới.” Mặc dù lời nói này của Diệp Giai Nhi rất nhẹ, nhưng mà lại lịch sự, cô cố gắng đè thấp giọng nói.
Ở phòng khách có nhiều người lui tới như thế, với lại ở đây là linh đường, cãi nhau trước mặt người chết, chuyện này đối với người chết mà nói chính là một hành động vô cùng bất kính.
Tô Tình căn bản không nghe lọt tai mấy lời này, với lại lúc nãy vừa mới nhìn thấy cảnh tượng ấy, giọng nói châm chọc: “Sao vậy, vẫn còn chưa hết hi vọng hả, theo đuổi được rồi?”
“Tôi không hiểu bà đang nói cái gì, đây là linh đường, không phải là nơi để cãi nhau, bà không cảm thấy bà đã dùng tinh lực nhầm chỗ rồi hả?”
Đối với Tô Tình, thật sự là trong lòng cô hoàn toàn không hiểu. Đây là linh đường, là người đã sinh ra bà ta, nuôi nấng bà ta, yêu thương bà ta từ nhỏ đến lớn, chẳng lẽ là bà ta không cảm thấy phản ứng của mình quá đáng lắm hả?
“Hừ! Ai cần cô phải đứng đây làm bộ làm tịch, tôi nói rõ một lần nữa, ở đây không chào đón cô, mà mẹ của tôi cũng không cần cô phải tế bái, cô có thể lựa chọn tự mình đi ra ngoài, cũng có thể lựa chọn tôi sẽ cho người đuổi cô ra ngoài, trong hai chọn một.”
Bà ta nhìn thấy rất rõ cảnh tượng lúc nãy, tất nhiên là cô vẫn còn chưa hết hi vọng, muốn quay đầu trở lại, muốn có Hoài Dương một lần nữa, cơ hội như vậy, bà ta sẽ không cho cô đâu.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!