Mặc dù Thẩm Hải Băng đã chấp nhận số mệnh, nhưng không có nghĩa là Tô Tình sẽ chấp nhận.
Trong nháy mắt, lại tới chủ nhật.
Hai người nằm nghiêng trên giường, ánh nắng xuyên qua rèm cửa.
Diệp Giai Nhi đang cuộn tròn, còn Thẩm Hoài Dương thì ôm cô từ phía sau, hai cơ thể dán chặt vào nhau không chút kẽ hở.
Ánh mặt trời hơi chói mắt, lông mi khẽ rung, cô mở mắt ra.
Cô khẽ nhúc nhích người khiến người đàn ông phía sau tỉnh dậy, cơ thể hai người ôm chặt lấy nhau, bốn phiến môi chạm vào nhau.
“Đến công ty cùng anh nhé.”
“Không được, anh đi một mình đi, em sẽ đưa Huyên Huyên đi trung tâm mua sắm.” Cô có chút mệt mỏi, không có tinh thần.
“Văn phòng có chỗ nghỉ ngơi mà, em có thể ngủ ở đó, sau khi tan sở anh sẽ cùng em và Huyên Huyên đến trung tâm thương mại.”
“Mệt lắm, không muốn đâu, mẹ con em sẽ ở nhà, anh đi làm một mình đi, ngoan.” Cô vươn tay vỗ vỗ khuôn mặt tuấn tú của anh, thực sự quá lười nhúc nhích.
Vẻ mặt Thẩm Hoài Dương đầy dịu dàng, môi mỏng nhếch lên, vỗ nhẹ mông cô: “Phụ nữ, đừng quá lười biếng…”
Cô mệt mỏi và lười nữa nên nằm đó không nhúc nhích. Anh nhướng mày, cặp đùi cường tráng của người đàn ông vắt ngang qua hai bên hông cô rồi mặc áo ngực vào cho cô.
Hai mắt Diệp Giai Nhi vẫn còn nhắm hờ, tối hôm qua anh đè cô làm không dưới ba lần khiến cô rất mệt.
“Cái gì nên thấy cũng đã thấy rồi, hơn nữa khắp người trên dưới của em có thứ gì anh chưa từng thấy đâu, ngại ngùng cái gì, hửm?”
Tên da mặt dày này!
Diệp Giai Nhi động tác lanh lẹ mặc quần áo tử tế, sau đó anh mới chậm rãi cầm quần áo mặc vào.
Cuối cùng, cả ba cùng nhau đến công ty.
Thẩm Hoài Dương đang phê duyệt giấy tờ, còn Huyên Huyên đang ngoan ngoãn ngồi trong ngực anh chăm chú xem hoạt hình Cừu vui vẻ và Sói xám ở máy tính bảng trước mặt.
Âm thanh phát ra từ máy tính bảng quá lớn khiến anh mất tập trung, chưa kể bên tai cứ mãi truyền đến một câu – ta chắc chắn sẽ quay lại!
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!