“Được thôi.” Tiểu Cừu lập tức bịt miệng lại.
Tông Chính Ngự nghiêng đầu nhìn cô: “Nghe này.”
Tiểu Cừu không dám nói chuyện, chỉ có thể thật thà gật đầu.
“Buổi chiều anh không có thời gian, em cùng chị An chơi đi, đừng để cô ấy một mình.”
Tiểu Cửu gật đầu một cách mạnh mẽ.
Đây tính là gì chứ.
Đừng nói là yêu cầu này của anh bảy, cho dù không có thì Tiểu^ Cửu cũng nhất định sẽ bám lay Mộ An An.
Suy cho cùng, ở một mình thực sự rất buồn chán.
“Còn nữa, đừng dạy hư cô ấy.” Thất gia nói xong cau này liền quay người lên xe.
Động tác vô cùng vội vàng.
** Đây là web lậu, vui lòng đọc ở trang Nhayho.čom để ủng hộ team dịch và cập nhật các chương mới sớm nhất.
Tiểu Cửu chớp mắt, khi xe khởi động liền cúi chào Thất gia.
Mộ An An ở bên cạnh thấy hết thì cười không ngừng.
Sau khi Thất gia rời đi, Mộ An An mới cười đi đến trước mặt Tiểu Cửu, đụng vào vai cô: “Được rồi, người cũng đi rồi.”
Tiểu Cửu ngẩng đầu, đôi mắt to đáng thương nhìn Mộ An An.
“Sao thế, không nói chuyện nữa à?”
Bmh thường nói nhảm rất nhiều đột nhiên yên lặng, có chút không quen đó.
Tiểu Cửu chỉ vào miệng mình, dùng hoi tù’ cổ họng nói: “Anh bảy huhuhu….”
Mộ An An nghe không hiểu.
Tiểu Cửu lặp lại động tác vừa rồi.
Mộ An An cau mày: “Cố thể nói ! chuyện đàng hoàng không? Nếu J em không nói, chị tìm anh bảy em nói là em không chơi vói chị.”
“Chị An, chị chê em vẫn chưa đủ thảm trong tay anh bảy sao?”
Tiểu Cửu đáng thương hỏi.
“Không phải không nói chuyện sao sao mở miệng rồi?” Mộ An An trêu chọc.
‘Còn không phải anh bảy không cho em nói sao?” Tiểu Cửu lẩm bầm.
Mộ An An lắc đầu: “Đi thôi, lên lầu thay đồ.”
“Em từ chối, em cảm thấy bộ đồ nàỵ rất đẹp, em mặc trông rat ngâu. Chị An, lúc trước em nói chị đi đua xe, chị đưa em đến đó đi, em muốn đi xem cô gái Hoắc Hoắc.”
Mộ An An liếc nhìn Tiểu Cửu: “Tống Đình đồng ý cho em như vậy sao?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!