Mộ An An định là khi viếng mẹ thì
sẽ cùng Thất gia mở chiếc hộp đó ra.
Cô muốn biết bí mật bên trong đó ỉà gì…
Mộ An An nhìn Thất gia đưa gói hàng cho người hầu cất đi: “Đem lên xe.”
Người hầu cung kính nhận lấy.
Ánh mắt của Mộ An An luôn dõi theo người hằu đó, nhìn chằm chằm vào gói hàng mà người hầu đem ra ngoài.
Thất gia bên cạnh thấy thế liền xoa sau gáy Mộ An An, đẻ cô nhìn đường tới phòng ản.
“Ban nhỏ, đi ân thôi.”
Mặc dù Mộ An An ngoan ngoãn gật đầu, nhưng vẫn không kiềm
được lại quay đầu nhìn ra cửa.
Chỉ là người hầu ra ngoài mất rồi nên cô không nhìn thấy.
“Chỉ là đẻ lên xe thôi, không mắt đâu.”
“Cháu biết, cháu chỉ là..chỉ là
cảm thấy không yên tâm.” Mộ An An nhò tiếng.
Nói cho cùng quá đỗi trân quý.
Đó là món đồ duy nhất mà mẹ để lại cho cô.
Không những vậy mà bên trong còn có một số bí mật.
Có điều, cô lại do dự.
Mộ An An hít thở sâu một hơi: “Trong Ngự Viên Loan cũng không ai dám động tới.”
Suy cho củng đối với cô mà nóí lại rất quan trọng, nhưng đối với người khác thì chẳng qua chỉ là một gói hàng bình thường, không ai nhở đến.
Mộ An An cùng Thất gia đến phòng ăn.
Tiểu Cừu và Tống Đinh không ờ đó.
Nói là vừa sớm đâ ra ngoài dạo phó rồi, Mộ An An cũng không quan tâm.
Sau khi ản xong bữa sáng, Mộ An An không lập tức rời đi mà ra sau vườn Ngự Viên Loan hái vài cày hoa cát cánh rồi gom lại thành một bó.
Mẹ thích nhất là hoa cát cánh.
Mộ An An vẫn luôn cảm thấy màu
tím cùa cát cánh rất họp với mẹ.
Cát cánh và mẹ luôn mang vẻ đẹp của sự nho nhã.
Mẹ cô là người nho nhã, ầm áp nhất trên thế giới này.
Mộ An An cầm bó hoa cát cánh, ngẩn người ra.
Cách đỏ không xa. Thất gia mốt tay bỏ vào túi quần, bình tĩnh đứng nhìn Mộ An An.
Từ khi Mộ An An ăn xong bữa sáng đến ra vườn hái hoa, Thất gia vẵn luôn đợi ở đó.
Sau lưng Thất gia là La Sâm củng đang đợi.
La Sâm đâ quen với cảnh tượng như vậy.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!