Khi cửa xe đằng sau đóng lại thì lập tức lái xe về công ty.
Mộ An An đến phòng đưa tin cấp cứu.
Bác sĩ Quách Ái Hoa là một
người phụ nữ trung niên tầm 40
tuồi, tóc ngắn, thân hình hơi mũm
*
mĩm, đeo mắt kính và trông vô cùng nghiêm nghị.
Sau khi Mộ An An đến báo cáo, liền gạt cô sang một bên rồi đi giải quyết vài bệnh nhân ở khoa cấp cứu.
Mộ An An lập tức vào trạng thái công việc, nghiêm túc ghi chú.
Thời gian ờ bệnh viện vô cùng nhanh.
Mới sáng sớm vừa chớp mắt đã hết ngày.
Trợ lý của bác sĩ Quách Ái Hoa là Tiểu Trân lớn hơn Mộ An An vài tuổi, cô ấy rất quen thuộc với Mộ An An.
Một cô gái rất nhiệt tình.
Buổi chiều cũng là Tiểu Trân đưa
Mộ An An đến căn tin ăn cơm.
ề
Hai người ăn xong liền đi qua phòng cấp cứu, Tiểu Trân nói một chút về thói quen của bác sĩ Quách Ái Hoa.
“Bác sĩ Quách trước giờ luôn xem trọng công việc, không thích chuyện phức tạp, vậy nên thấy ly trà trong văn phòng cô ấy trống không hay trong giỏ không có kẹo lả nhất định phải bỏ thêm vảo, bác sĩ Quách huyết áp thấp nên không thể thiếu kẹo. Còn nữa, những vấn đề bình thường có thể tự minh kiếm trên mạng thì đừng hỏi cô ấy, hỏi những câu vớ vẩn là bác sĩ Quách nổi nóng ngay.”
Mộ An An gật đầu, ghi chú lại hết.
Hai người về lại phòng nghỉ ngơi của khoa cấp cứu.
Trước buổi chiều khi vào làm, họ còn có một khoảng thời gian ngắn để nghỉ ngơi.
Tiểu Trân lập tức nằm một bên giường chợp mắt một chút cùng bác sĩ khác.
Hiển nhiên đã quen với tiết tấu như vậy.
/ Mộ An An lúc nào cũng tập thể dục, tinh thần lúc nào cũng rất tốt, tuy mệt mỏi một lúc nhưng I không buồn ngủ.
Cô chỉ có 1 tiếng, cô không thể ngủ một cách thoải mái được.
Cô dựa lưng vào ghế và lấy điện thoại ra.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!