Lão Tứ: Ai biết, sao mấy em không để cho anh một phong bì, để anh chụp làm quảng cáo, chưa gì đã hết rồi?
Lão Tam: @Lão Bát, anh cá 3 ngày, cho người ta chút hy vọng đi.
rvngtộO
Lão Tứ: Nhân gian rối loạn, không cần hy vọng đâu.
Lục: Nói chuyện chú ý chút đi, muốn để mấy anh lấy phong bì đó.
Lão Tam: @Lão Bát, tối cùng ăn cơm đi. Trước kia em nói thích trò chơi đời mới mà, anh cho người làm lại, em có thể thử nghiệm trước.
Lão Bát: Được đó, anh ba! Em đang ờ trường, anh đến đón em đi!
Lão Tam: ở trước cổng, ra đi.
Lão Tử:…..Lão Bát có phải
quên rồi không, trước đó ông đã sắp xếp cho lão Tam một buổi xem mắt? Hình như hẹn tối nay ăn cơm mà?
Tứ thiếu gia nhà Tông Chính vừa gửi tin nhắn này đi thì lão Bát còn chưa trả lời lại.
Rõ ràng là đắm chim trong đó, săp trở thành người trải nghiệm đầu tiên của trò chơi mới và đi tìm anh ba.
Lão Tứ: Lão hồ ly, lão hồ ly.
Lão Tam: Công nhận, công nhận, đứa trẻ này còn nhỏ nên phải biết thấu hiểu nỗi khổ nhân gian.
Một vài người trong nhóm nói một câu, hoàn toàn phớt lờ chủ đề Tông Chính Nghiêm đang làm bão phong bì.
Suy cho cùng, con người yêu dăm ba bữa thì không cần nói nhiều.
Tông Chính Nghiêm không quan
tâm mà chạm vào cằm và nhìn về hướng Mộ An An vừa rời đi.
Trước đây ở thủ đô, hắn đã gặp một cô gái vô cùng hấp dẫn, người cũng có vỏng eo thon thả như vậy.
Tiếc là cô gái đó nổi tiếng đào hoa, một bông hoa nồi tiếng đã có chủ không quan trọng, quan trọng ai là người giành lấy nó.
Thật không may người đó là Tông Chính Ngự, hắn ta không đủ khả năng để xúc phạm đến Thất gia.
Mặc dù hắn lớn hơn Thất gia một ngày nhưng vẫn không thể làm
gì-
Thần tiên nhân gian cũng không thể chống lại vua của địa ngục trần gian.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!