Mộ An An đang hưởng thụ cảm giác được Thất gia che chở, nhưng cũng nghĩ đến lĩnh vực công việc cùa minh, dựa vào bản thân từng bước từng bước đi lên.
“Thất gia? Có được không?” Mộ An An đưa tay níu áo Thất gia.
Mỗi lần đề ra yêu cầu, đôi mắt cùa cô đều sẽ toát ra vẻ ngây thơ, đáng thương nhìn anh.
Không ai có thẻ phản kháng.
Tông Chinh Ngự che mắt Mộ An An lại.
Lúc này, điện thoại đổ chuông.
Tông Chính Ngự liếc nhìn, giọng điệu không kiên nhẫn: “Bây giờ
tôi vê.
Nói xong thì cúp máy.
Giọng điệu rõ ràng mang vài phần khó chịu.
Mộ An An nắm lấy bàn tay đang che mắt cô: ‘Thất gia, chú đé tài xê đưa cháu về là được rồi, chú làm việc đi, không sao.”
Tông Chính Ngự không phản ứng, chỉ im lặng nhln Mộ An An.
Đứa trẻ này rất ngoan và hiểu chuyện.
Trước giờ sẽ không làm lỡ công việc của anh.
Nhưng phàm là anh gặp phải chuyện gì, đứa trẻ này sẽ luôn để anh đi làm việc của mình.
Như vậy, cảnh tượng công ty có việc cần xử lỷ nên để tài xế đưa cô về đã xuất hiện quá lần.
Nhưng hôm nay, đứa trẻ này rõ ràng là chịu uất ức rồi.
Trẻ con nhà khác khi chịu ấm ức thì sẽ khóc lóc ầm ĩ, đến đứa trẻ nhà anh chịu ấm ức vẫn nói là không có gì.
Trong lòng Tông Chính Ngự không vui, đưa tay vê tai Mộ An An nói: “Nhóc con, đến công ty với ta.”
Mộ An An ngập ngừng: “GI chứ?”
“Ta sẽ rất bận. Nhưng văn phòng của ta có không ít sách y học, ờ bên cạnh ta một lúc được không?”
Mộ An An không có tâm trạng để
nói ‘Không’.
Cô không ngờ đưọc rang Thất gia sẽ đề minh cùng đến công ty.
Mộ An An trước giờ chưa từng đến công ty của Thất gia.
Chì lả cảu ‘ở bẽn cạnh ta một lúc’ của anh rất thu hút, Mộ An An chỉ cảm thấy cả người lâng lâng.
Trong vô thức đã gật đầu.
Tông Chính Ngự xoa tai cô một cách hài lỏng.
Khi xe đến ngã tư thì quay đầu và đến công ty cùa Thắt gia.
Mộ An An ngồi xếp chân bên cạnh anh.
Khi quay đầu, vì chiếc xe đang rẽ nén cô đột nhiên nắm lấy tay
người đàn ông, cả người tự nhiên bị cuốn vào ghế.
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!