Bác sĩ Quách Ái Hoa vừa dứt lời, Tiểu Trân ghé sát Mộ An An nói: “Dù sao thì cô cũng chết chăc rồi, bác sĩ Quách ghét nhất người đến trễ, cộng thêm hôm qua cô nói phụ huynh đến nói chuyện với bác sĩ Quách Ái Hoa không thân thiện lắm, cô nhất định sẽ bị nhắm trúng.”
Tiểu Trân nói xong, cô nhanh chóng về lại vị trí và bắt đầu ghi chép.
Vẻ mặt của Mộ An An rất bình tĩnh, cô không để tâm đến những lời của Tiểu Trân và cẩn thận ghi lại những nội dung quan trọng của bác sĩ Quách Ái Hoa.
Cuối buổi họp, bác sĩ Quách Ái Hoa trực phỏng cấp cứu hôm nay và phải dan theo hai học sinh.
Một người ghi lại tình trạng của bệnh nhân xếp hàng dài ngoài cửa phòng cấp cứu.
Người kia ngồi trong văn phòng với bác sĩ Quách Ai Hoa để ghi lại các ca bệnh.
Trong khi bác sĩ Quách Ái Hoa đang xem thông tin về bác sĩ trực hôm nay, Tiểu Trân lại đến gần Mộ An An: “Cô chết chắc rồi, bác sĩ Quách nhất định sẽ phân cô ra ngoài ghi lại tình trạng của bệnh nhân. Thường thì đây là công việc mệt mỏi nhất, cô phải hỏi rõ ràng tinh trạng của bệnh nhân rồi phân loại ra cho bác sĩ Quách, hành lang lộn xộn do có một số bệnh nhân lo lắng và xảy ra xung đột. Thông thường, thực tập sinh
mà bác sĩ không thích sẽ được sắp xếp ghi iại.”
“Cô nói như vậy thì theo bác sĩ ngồi ờ văn phòng ghi chép là tot à?” Mộ An An điềm tĩnh hỏi.
Cô thực sự không quan tâm đến chuyện này.
Đều là thực tập, đều là các bác sĩ lão luyện dẫn dắt thực tập sinh mới.
“Cỏn không phải sao. Khi đang ghi chép mà đụng trúng bác sĩ nào tâm trạng tốt đều có thẻ trực tiếp cho cô lên lớp, đối với thực tập sinh mà nói là vị trí vàng đó!”
Tiểu Trân nói xong lại bổ sung thêm một câu: “Có điều, cô đừng nghĩ đến chuyện đó. Hôm qua cô đăc tội với bác sĩ Quách như vậy, hôm nay còn tới trễ, đoán là cô
đã bị đưa vào danh sách đen
Ằ» n
rỏi.
Tiểu Trân nhìn Mộ An An An.
Với vẻ mặt bình tĩnh, Mộ An An lật dở cuốn sổ, một số điều và kiến thức được bác sĩ Quách Ai Hoa giải thích trong buổi họp.
Nếu đủng như Tiểu Trân nói là cô đã đắc tội với bác sĩ Quách Ái Hoa, từ giờ trờ đi sẽ thành mục tiêu và cô thừa nhận điều đó.
Nhưng Mộ An An cho rằng không thể như vậy.
“Được rồi, bác sĩ thực tập ghi nhận tình trạng của bệnh nhân ngoài phòng cấp cứu hôm nay
là…” Quách Ái Hoa nói và
ngang đâu lên nhln những người có mặt.
Gần như vào lúc đó, hầu hết mọi người đều hướng về Mộ An An một cách cố ý.
Vậy ứng cử viên này phải là cô!
Với ánh mắt của mọi người, bác sĩ Quách Ái Hoa gọi tên: “Tiểu Trân.”
Vốn dĩ cô đang nhìn chằm chằm Mộ An An, đợi Mộ An An biết Tiểu Trân đã tự nếm quả ác của mình, đột nhiên nghe thấy tên mình thì có chút bối rối.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!