“Không biết, người giao đồ ăn không nói đối phương là ai. Chỉ nói là theo yêu cầu của đối phương đem tới, người vẫn còn bên ngoài, nói là không đủ thi bù thêm bất cứ lúc nào.”
Tiểu Trân nói xong còn tiện nói thêm câu: “Bác sĩ Quách, mùi vị của những món này thực sự rất ngon, đoán là người nào có lòng tốt đặt đó. Trước kia chúng ta không phải thường hay có những chuyện như vậy sao? Ngày trước, còn có người nhà bệnh nhân phòng số 7 gọi đồ uống đến thì này có là gì.”
Tiểu Trân vừa nói xong thì Quách Ải Hoa đập bàn: “Vớ van! Gì mà không có gì, rõ ràng bác sĩ chúng tôi quy định lả không được nhận quà của bệnh nhân, cô đây đang nghĩ gì vậy?”
Tỉẻu Trân không ngờ Quách Ái Hoa lại như vậy, trên mặt vốn đĩ mang nụ cười mà giờ trở nên nghiêm nghị.
‘‘Đi, nói với người trong khách sạn thu hồi lại những món ăn đó đi. Vả lại nói với bọn họ là lòng tốt đã nhận, sau này đừng như vậy nữa.” Quách Ái Hoa ra lệnh.
Nhập mật khẩu: 9967
Vào google truy cập web nhayhȯ . čom mới nhập được mật khẩu bạn nhé.
Tuy hơi làm mất thời gian của bạn nhưng đây là cách để chúng mình hạn chế bị copy. Mong bạn thông cảm. Truy cập nhảy hố chấm com để ủng hộ chúng mình nhé.
Nội dung khóa Vui lòng liên hệ tại đây để lấy password!