“Mọi người mau ăn cơm trưa đi, tất cả đều đã vất vả rồi.” Mộ An An cười nói.
Bây giờ, cô đang vội gửi tin nhắn cho một người đàn ông.
Tuy nhiên, ngay khi Mộ An An định quay người rời đi thl có một giọng lạ vang lên: “Cồ Mộ An An, xin hỏi cô Mộ An An là vị nào?”
Mộ An An quay đầu nhìn, liền thấy một chàng trai chuyền phát nhanh mặc vest, tay cầm một bó hoa hồng xanh.
Mộ An An còn chưa trả lời, y tá liền chỉ vào cô: “Ở đây, Mộ An An ờ đây.”
Người chuyển phát nhanh chạy qua: “Cô Mộ An An, phiền cô ký nhận.”
Mộ An An cau mày nhìn bó hoa hồng xanh.
Chưa đề cậu ta nói thì các nhân viên y tế xung quanh đã bắt đầu la ó.
“An An, cô thực sự rất tốt đó.”
“Ngày nào cũng có người tặng hoa đến, thật ngưỡng mộ.”
“Quả nhiên, một cô gái xinh đẹp thì được ăn trái ngọt.”
“Hoa hồng xanh này còn đắt hơn hoa hướng dương kia nhiều, nhìn cũng đẹp hơn đó.”
Xung quanh bàn tán xôn xao, Mộ An An cúi đầu nhìn bó hoa hướng dương trong lòng.
Nhưng cô yêu hoa hướng dương nhất.
Mộ An An nói với người chuyển phát nhanh: “Phiền cậu giúp tôi trả về.”
Người chuyển phát nhanh sửng sốt: “Trả về sao, này.không
ổn lắm?”
Mộ An An nói chắc nịch: “Trả về đi.”
“An An, cô vẫn là đừng trả về. Nếu cô không thích thì có thể chia cho đồng nghiệp ở khoa cấp cửu, dù sao cô cũng nhiều người theo đuổi, chủng tôi cũng được hường ké phần nào, nhận hoa di, không có gi không ổn cả.” Tiểu Trân đột nhiên mở miệng.
Mộ An An không thích nghe những lời công kich này của Tiểu Trân.
Nhưng Mộ An An không có tàm trạng để ỷ đến những người này, cô nói thẳng với người chuyển phát nhanh: “Phiền cậu trả về, đồng thời nói với người tặng là sau này đừng gửi hoa cho tôi nữa, sê gây phiền phức cho tôi
đấy.
Nói xong, Mộ An An mặc kệ vả ôm bó hoa hướng dương vào văn phòng.
Sau khi ngồi xuống, cô đặt bó hoa lên đùi và không nỡ để ờ chỗ khác.
Cô lấy điện thoại ra, chụp bó hoa và gửi cho người đó.
Mộ An An: [Hình ảnh].
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!