Cô mỉm cười nói: “Thật ngại quá, cậu đưa hoa cho tôi đi.”
“Nhưng cô đâu phải Mộ An An?”
“Tôi là bạn thân nhất của Mộ An An, vừa nãy ở trước mặt cô ấy vi hlnh tượng không tiện nói, vậy nên đặc biệt để tôi qua đây nhận giúp, cậu đưa hoa cho tôi là được rồi.”
Cậu em chuyển phát nhanh cỏ chút do dự: “Cái này hình như….”
“Tôi thường nhận thay cô ấy, không tin cậu hỏi thi sẽ biết thôi.” Cô chì vào cậu em dưa bó hoa hướng dương lúc nảy.
Cậu em đó gật đầu: “Đúng vậy, cậu đưa cho cô ầy là được rồi.”
Người chuyển phảt nhanh thấy vậy, mặc dù có hơi do dự nhưng vẫn đem hoa đưa: “Vậy làm phiền cô rồi.”
3 giờ chiều.
Mộ An An vội vàng, hấp tấp nhưng vẫn hoàn thành tốt công việc, được bác sĩ Quách Ái Hoa cho nghỉ phép, cô liền ôm bó hoa hướng dương lên xe và trờ về Ngự Viên Loan.
Khi đến đèn đỏ, cô nhắn cho Thất gia.
Mộ An An: 8 giờ tối nay, đừng đến trễ nhé, Tông Chính Ngự.
Có điều, khi tin nhàn cuối được gửi đi thì vẫn còn ba chữ Tông Chính Ngự’ bị xoá bỏ.
Thất gia: ừ.
Mộ An An mãn nguyện nhìn tin nhắn vài giây rồi để điện thoại qua một bên và tiếp tục lái xe.
Lý do Mộ An An muốn xin nghỉ buổi chiều là cô muốn về nhà chuẩn bị một lát. Thứ hai là muốn chình trang lại căn phòng thuỷ tinh.
Suy cho cùng lả muốn công khai bí mật, bí mật này nhất định phải thật xinh đẹp mới được.
Mộ An An đến cửa hàng trang sức mua vài thứ rồi về Ngự Viên Loan đẻ bắt đầu dọn dẹp căn phòng thuỳ tinh mà không cần sự giúp đỡ của bất kỳ người hầu
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!