Sự nhếch nhác khiến Tiểu Cửu đau lỏng muốn chết: “Chị An, Tiểu Cửu ôm chị.”
Tiểu Cửu đến bên cạnh Mộ An An và ôm lấy cô.
Miệng vẫn nói: “Chị An, không muốn quan tâm Thất ca nữa thì chúng ta mặc kệ đi. Thất ca cũng không có gì là tài giỏi, mặc kệ thì tìm người khác tốt hơn. Nếu không người thiệt thòi là chị!”
Tiểu Cửu nói một cách cay đắng.
Lúc này, Tiểu Cửu đang đau lòng cho Mộ An An nên hoàn toàn quên mất lời dặn của Thất ca là phải ờ bên cạnh Mộ An An và giải toả tâm trạng cho cô ấy.
Lúc này, cô lại hoàn toàn có chung mối hận với Mộ An An!
Mộ An An bật cười: “ừ thì tìm người khác tốt hơn, chị không muốn nữa, Thất ca em có gì giỏi chứ! Chị cho anh ấy cả tuổi thanh xuân vả nghĩ rằng anh ấy thích chị. Anh ấy thích chị thì việc tỏ tinh phải là anh ấy làm chứ, dựa vào đâu là chị!”
Mộ An An đập chai rượu qua một bên.
Chai rượu đập xuống sàn phát ra âm thanh thê lương, cuối cùng là rơi xuống bàn.
Ngoại trừ vài giọt rượu vang đỏ ờ trên thảm thì không cỏ chút dấu vết nào.
Mộ An An tức giận cầm lấy chai khác: “Có gì mà giỏi chứ, chị An không thèm. Chị xinh đẹp như vậy, cả trai lẫn gái thl chị còn tham gì một Tông Chính Ngự?”
“Đúng vậy, chúng ta không tiếc gì, chúng ta uống đi!” Tiểu Cửu cũng phụ hoạ, ôm lấy bình rượu và uống với Mộ An An.
Mộ An An không muốn nói chuyện.
Uống cho đến khi choáng váng và cơ thể lâng lâng, thậm chí còn không biết mình đang ờ đâu.
Cả hai như phát điên lên.
Lúc uống cạn, Tiểu Cửu cầm
bình rượu và co người xuống đất, dựạ vào góc bàn lảm nhảm nhìn chằm chằm rồi ngủ một giấc.
Một người không chú ý nên va đầu vào góc bàn.
Tiểu Cửu xoa đầu rồi lại va đầu vào góc bàn.
So với bên Tiểu Cửu đang ầm ĩ thì Mộ An An yên tĩnh hơn nhiều.
Cô không ngồi ở quầy rượu, không biết từ khi nào mà cầm chai rượu đỏ, dựa vào giường, ánh mắt trầm buồn, nhìn chằm chằm chai rượu trong tay rồi lầm bầm: “Nhưng chị không thế không thích anh ấy. Thật rẻ rúng.”
Cô mắng bản thân, đưa tay tát minh một cái rồi nhẹ nhàng xoa mặt mình: “Mặt đẹp như vậy thì
không thề đánh được.”
Mộ An An cảm thấy bản thân nhất định đã bị Tiểu Cửu lây, thần kinh trở nên bấn loạn như Tiểu Cửu.
Cô ngẩng đầu lên và uống cạn, vừa uống vừa lầm bầm.
Cô uống rượu say sưa, nhưng không để ý cửa phòng đã bị mở ra từ bên ngoài.
Một bóng người chậm rãi bước vào.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!