Thát gia đến gần: “Nhưng ta say roi.
“Chú không say, chú gạt người ta. Lần trước cũng gạt cháu như vậy! Chú còn hôn cháu ngoài ban công, chú không say tí nào. Lưỡi và đầu chú rất lợi hại, chì biết gạt người ta. Thất gia, chú làm trường bối vậy không tốt chút nào đâu.” Mộ An An xoa mặt Thát gia rồi nói.
Mộ An An nói không ngừng, đang xoa mặt Thất gia thì tự dưng biến thành cọ xát.
Cô xoa trái ròi xoa phải.
Tuy nhiên, Tông Chính Ngự lại rất thích dáng vẻ say xỉn và ngày ngô của cô. Anh cười khúc khích rồi kéo bàn tay lại: “Không hôn
môi, hôn mặt.’
“Không được hôn mặt….”
“Được, trưởng bối thương hậu bối mới hôn như vậy.”
Sau khi Thất gia nói xong, đôi môi đặt lên mặt Mộ An An.
Mộ An An đang dựa vào tường, người đàn ông trước mặt cô hoàn toàn giam cầm cô trong vòng tay cùa mình. Bàn tay đang vùng vẫy cùa cô bị ép chặt vào tường.
Hơi thở của Mộ An An gấp gáp, dồn dập.
Cô thấy có gi đó mát lạnh chạm vào mặt mình.
“Nhóc con.” Người đàn ông nói. Mộ An An vô thức quay đầu lại
khi nghe thấy giọng nói đó, nhưng vì hai người quá gần nhau nên khi Mộ An An quay đầu như vậy thi vô tình áp mặt sát vào mòi của Thất gia.
Trước khi Mộ An An phản ứng, người đàn ông đã ấn đầu cô vào tường và mỉm môi.
Mộ An An mở mắt chớp hai lần.
Thất gia đột nhiên buông ra: “An An, cháu hôn ta.”
Mộ An An chớp mắt.
Người đàn ông lại nói: “Cháu chủ động mà.”
Mộ An An chớp mắt bối rối.
“Để nhóc con chủ động thì không tốt, vậy nên…” Giọng của người đàn ông trầm ầm, Mộ An An vẫn
đang nghe lời anh nói.
“Mở miệng.”
Mộ An An làm theo bản nãng. “Lưỡi.”
Mộ An An vẫn ngoan ngoãn làm theo.
Cô bị đẩỵ vào tường và để cho người đàn ông đó làm bất cứ điều gì anh muốn.
Ánh đèn hai bên đường đang chiếu sáng cả đoạn đường.
Mộ An An thấy bản thân thực sự đã rất say rồi.
Vì men rượu, vì mưa, vì mùi ^ hương trên cơ thể người đàn ông trước mặt, vì…
Nụ hôn ướt át hơn cả mưa phùn.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!