Bác sĩ Quách Ái Hoa làm công tác tư tưởng cho Mộ An An và Tiểu Trân.
Mộ An An nghiêm túc nghe: “Tôi biết rồi.”
Tiểu Trân nói: “Bác sĩ Quách yên tâm, lần này tôi nhất định sẽ dùng
Mộ An An hơi cau mày khi nghe thấy những lời này.
Luôn cảm thấy lời nói của con người này có ám chỉ.
Có điều, Mộ An An không quan tâm. Hai người đi theo bác sĩ Quách Ái Hoa đến ván phòng, bác sĩ Quách căn dặn vài chuyện cần chú ỷ, liền để hai người đem bút và sồ đến hội trường.
Hội trường cách khoa cấp cứu khá xa.
Mộ An An và Tiểu Trân đi cùng nhau.
Tiểu Trân nắm lấy cánh tay của Mộ An An.
Mộ An An đẩy tay cô ta ra một cách tự nhiên và chỉnh lại mái tóc của mình.
Tiểu Trân liếc nhìn với ánh mắt kỳ lạ, nhưng giả vờ như không có gì xảy ra.
Cô ta cười và nói: “Nhân tiện An An này, người hôm qua là chú ruột của cô sao? Hôm qua, tôi nghe bên bác sĩ Lương nói hình như chú cô rất giống một người?”
“Vậy sao?” Mộ An An tuỳ tiện đáp.
Cô không muốn nói quá nhiều về Thát gia với Tiểu Trân.
Nói chung, những người biết điều khi nghe thấy chù đề như vậy thì cản bản sẽ không nói gi nhiều.
Nhưng hình như Tiểu Trân không hiểu, cứ nắm lấy cánh tay của Mộ An An: “Chú cô thật đẹp trai, có điều tôi đã có bạn trai rồi.”
Nói xong, cô ta cúi đằu, gương mặt xấu hổ: “Bạn trai tôi đối với tôi rất tốt, điều kiện cũng vô cùng tốt, rất thương yêu tôi. Trước kia, tôi chịu ấm ức ở bệnh viện, còn nói muốn xông qua đây đòi lại công đạo cho tôi, nhưng đã bị tôi cản lại. Trưởng bối đó của cô qua đây, bạn trai của tôi cũng qua đây thì giống gì nữa chứ. Không phải tõi sẽ ngượng chết mắt sao?”
Tiểu Trân nói xong, đưa tay xoa mặt mình.
Mộ An An đối với cô ta hay chuyện của bạn trai cô ta đều không có hứng thú.
Cô không đáp lại, trực tiếp đi về phía lễ đường.
Gần đến nơi, Tiểu Trân nói: “À đúng rồi, cô đang độc thân đúng không? Có cần tôi kêu bạn trai
giới thiệu vài phú nhị đại cho cô quen không?”
Mộ An An nghiêng đầu nhìn Tiểu Trân.
Tiểu Trân lập tửc che miệng mỉm cười: “Tôi biết, tôi biết cô có gia cảnh tốt, có điều bạn trai tôi không như vậy. Anh ấy xuất thân từ nhà Tông Chính ở thù đô, cô biết nhà Tông Chính không?”
Không những biết mà còn rất thân thuộc.
Mặc dù Mộ An An không nói gì, nhưng Tiểu Trân càng nói càng tò vẻ nũng nịu: “Cỗ nghĩ xem, nhà Tông Chính có gia cánh như vậy, nếu giới thiệu cho cô thì nhất định địa vị sẽ rất cao, quay về tôi gửi cho cô….”
“Thật ngại quá, tôi không cần.”
Mộ An An cắt ngang lởi Tiểu Trân.
Cô dừng lại, đứng trước cổng hội trường cùa bệnh viện.
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!