Kế tiếp, cô lập tức nhận thức được chuyện mà Tiểu Cửu hỏi.
Ông ấy hỏi: “Con hòi chuyện này đẻ làm gì?”
“Không có gì, đột nhiên con nhở ra hình như trước đó có một chị, nhưng bỗng nhiên không gặp
nữa. Thì ra…đã chết rồi à? Vậy
chị ấy chết thế nào?” Tiều Cửu nhỉn Mộ An An.
Khi Tiểu Cửu hỏi, Mộ An An vô cùng càng thẳng.
Một tay vịn chặt bàn, tay còn lại để lên đùi, nắm chặt thành nảm đấm. Cô không biết bản thân tại
sao lại căng thẳng như vậy. Nhưng lúc này, cơ thể cứng đơ, không còn cảm giác.
Tuy nhiên, ba của Tiểu Cửu bên đầu dây kia đã bỉnh tĩnh lại và từ chối nói thêm: “Đứa trẻ này, hỏi lắm chuyện vậy. Cửu Cửu, giờ ba nói con biết. Lần này, ông nội con đến Giang Thành có nhiều ẩn ý, nhiều người biết mục đích của ông ấy nên sẽ theo sát bên đó. Con đừng gây rối cho ba.”
Tiểu Cửu sụt sùi: “Con biết, con không gảy chuyện đâu.”
“Ba biết chị đó chết thế nào không?”
“Nói ròi, không hỏi những chuyện này nữa! Đừng lo chuyện của người khác, con chuẩn bị về thù đô đính hôn đi.” Ba Tiều Cửu không muốn nói tiếp, đồi chủ đề
qua Tiểu Cửu.
Nói xong, ba Tiểu Cửu cúp máy.
Tiểu Cừu nhìn chằm chằm cuộc điện thoại kết thúc, rồi nhìn qua Mộ An An: “Chị An, ba em không chịu nói thêm.”
Mộ An An bình tĩnh: “Chị biết.”
Vì chuyện này tối kỵ với nhiều người, nhĩmg người trong cuộc đều im lặng đối với chuyện này.
Nghe ba Tiểu Cửu nói vài câu, có vé như ông ấy biết chuyện gì đó.
Lý do khiến cố Thư Khanh không chịu gặp ông, cũng không muốn về thủ đô là vì có liên quan đến em gái.
Em gái anh ấy đã chết. Vậy nên, cái chết của em gái cố Thư
Khanh có iiên quan đến ông?
Như Tiểu Cửu đã nói, có tiếng súng vào đêm hôm đó.
Nghĩ đến chuyện này, Mộ An An có chút bối rối.
Cô cảm thấy mình đã biết được một điểm quan trọng, nhưng khi nghĩ lại thì có hơi lạc lõng và không tìm ra được điểm đó.
Khi Mộ An An đang nghĩ về chuyện này, đột nhiên cảm thấy bàn tay nặng trĩu.
Cô cúi đầu xuống, thấy Tiểu Cừu đang nắm chặt tay mình.
“Chị An, đừng lo. Ba mẹ em nhất định biết chuyện này, sau nảy em sẽ hỏi nhiều hơn. Ba em rất kích động, tức giận là gì cũng nói ra hết.” Tiểu Cửu an ủi.
‘Không sao, không phải chuyện gì quan trọng.” Mộ An An nói.
Mộ An An vốn dĩ muốn hòi Tiểu Cửu xem mỉnh có giống chị gái đó không, nhưng nghĩ lại thì Tiểu Cửu còn không nhớ tên của người đó, vẻ ngoài chắc hẳn rất mơ hồ. Vì vậy, cô thà không hỏi.
Những món lúc nãy gọi giờ đã được đem lên.
“Chị An, chúng ta ăn trước đi. Đừng nghĩ đến chuyện khác nữa.” Tiểu Cửu cằm dao nĩa, nhìn những món ăn trước mặt mà hai mắt sáng rỡ.
Mộ An An gọị mì ỷ sốt kem, nhưng khi dĩa mì được bày lên trước mặt thì cô không còn muốn ăn nữa.
Mộ An An không biểu lộ cảm xúc
quá nhiều, nên cô đành ăn một cách bình tĩnh.
Tiểu Cừu có một trái tim rộng lượng, bây glờ có cả đống đồ ăn trước mặt nên cũng không thèm để ý đến cảm xúc của Mộ An An.
“Chết tiệt.” Ăn được một lúc, Tiểu Cửu liền mắng một câu.
Mộ An An khó hiểu.
Tiểu Cửu nói: “Đau bụng, em đi vệ sinh một lát, tí nữa quay lại ăn.”
Nói xong, Tiểu Cửu phỏng như tên lửa vào nhà vệ sinh.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!