Hoặc có lẽ ở cạnh Tiểu Cửu lâu quá, nên lý trí cũng mát luôn.
Mộ An An không muốn nói gì.
Cô ngại ngùng lấy sandwich và sữa đậu nành qua, im lặng ngồi ãn.
Cô coi sandwich là Thất gia, cắn thật mạnh.
Sau khi ăn gần hết, lý trí của Mộ An An đã trờ lại.
Cô bắt đầu hối hận, phản ứng vừa rồi rất khác.
Nên trả lời thẳng là: Đúng, cháu muốn chú hôn.
Để xem anh ấy trả lời sao!
Càng nghĩ càng hối hận, Mộ An An cắn miếng sandwich.
Như thể cô đang cãi vã với ai đó, sau khi xong thì về nhà và nhớ lại cành tượng lúc đỏ, cảm thấy bản thân chưa phàt huy hết.
Mộ An An thấy hối hận và thầm nghĩ lần sau nhất định không được hèn nhảt, càng không thể bị trêu chọc đến đầu óc trống rỗng.
Trong khi Mộ An An đang suy nghĩ, người đàn ông bên cạnh đột nhiên gọi: “Tiều An An.”
“Gì thế?” Mộ An An nghiêng dầu nhln Tông Chính Ngự, phát hiện anh đang nhìn chằm chằm mình.
Trong lúc Mộ An An sG’ng sờ Tông Chính Ngự vươn tay ra dùng ngón cái và ngón trò xoa môi cô: “Dinh đồ.”
Sau đó, người đàn ông nghiêng người hôn lên khoé miệng cô.
Mộ An An cảm thấy nhiệt độ cơ thể tăng vọt.
Cô càm thấy cỏ ngọn núi lửa đang phun trào trong minh.
Một miếng trứng nhò dính lên môi Thất gia, anh liếm môi và nuốt miếng trứng đó vào.
Thất gia bình tĩnh và nghiêm túc nói: “Ăn uống đàng hoàng, đừng lãng phí.”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!