Bây giờ không muốn nói nữa.
Chính Ngự thực sự thích cô là vì trái tim anh ấy hay là vì tính chiếm hữu
Trước đó Mộ An An cảm thấy cho dù thích hay chiếm hữu, dù sao cô cũng có thể trở thành người phụ nữ bên cạnh anh bằng mọi cách.
Nhưng thực tế, lòng tham thật đáng sợ.
Người khác không biết, nhưng Mộ An An rất tham lam.
Vừa bắt đầu đã thích Tông Chính Ngự, chỉ hy vọng có thể ở bên cạnh anh.
Sau này hy vọng trờ thành người phụ nữ của anh.
Nhưng bây giờ, cỏ muốn hoàn toàn chiếm trọn trái tim anh.
và không thể.quên nhất.
Mộ An An nghĩ rằng một ngày nào đó cỏ sẽ bị giết bời chính lòng tham của mình
Cùng lúc đó Tông Chính Ngự đã đi đến bên cạnh cồ và sánh bước cùng cô.
Anh cúi đầu và liếc nhìn Mộ An An: “Cần ta tiếp tục điều tra chuyện xảy ra đêm hôm đó không?”
Mộ An An nghe không hiểu: “Chú muốn điều tra là chuyện của chú, cháu chỉ là người được theo đuổi. Cháu không muốn quản gì cả, dù sao chú cũng theo đuồi cháu cho đàng hoàng đi.”
Tông Chính Ngự mĩm cười: “Được, cháu sẽ hài lòng chắp nhận ta. Cô gái nhỏ nên được hưởng thụ quá trình theo đuổi một cách dàng hoàng.”
“Bao gôm……
Tông Chính Ngự đột nhiên nói nhỏ tiếng, áp sát tai Mộ An An: “Nếu như cháu có chút bí mật gi, khi nào vui thì nói cho ta biết.”
“Cháu thì có thể có bí mật gì chứ?” Mộ An An nhìn sang chỗ khác.
Hai người ra khỏi bệnh viện.
Khi Mộ An An thấy xe đặu ở bên đường liền nghĩ đến một chuyện gì đó.
Ủng hộ chúng mình tại лhayho.cом
Đó là về việc Ninh Tu Viễn tìm cô nói, ông già sẽ tổ chức một bữa tiệc vào thứử 4 tuần sau, muốn cô đến dự bửa tiệc.
Mộ An An thấy Thất gia ra xe, liền nắm lấy cánh tay Thất gia và hỏi một câu: “Thất gia, lâo gia có mối quan hệ rộng, địa vị cũng khác. Ông ấy đến Giang Thành lâu như vậy mà không muốn tổ chức bất cứ bửa tiệc nào sao?”
Tông Chính Ngự ngập ngừng: “Không.”
Mộ An An không nói gì, buông tay Tông Chính Ngự ra.
Tông Chính Ngự tiến lên một bước, giúp Mộ An An mở cửa xe.
Sau khi Mộ An An vào trong xe, Tông Chính Ngự cũng theo vào.
La Sâm liền hòi: “Thát gia, tiểu thư An An, quay về trung tâm thương mại đúng không?”
Chính Ngự quay đầu qua hỏi Mộ An An.
“Cháu mệt rồi, muốn đi về. Rạp phim công cộng có chút bất ổn.” Mộ An An lắc đầu và nhìn Thất gia.
“Hừm?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!