Sau khi người đàn ông nói muốn theo đuồi cồ, thật sự không có lo lắng gì cả.
Sự khỏi đầu lớn đến ol bức.
Mộ An An nghiêm túc nhắc nhờ người đàn ông: “Chú đừng tán tỉnh lung tung, bây giờ cháu không là gì của chú cả.”
An và ngẩng đầu nói với La Sâm: “Khách sạn.”
La Sâm nhận lệnh và lái xe đẹn khách sạn.
“Sảng mai muốn ăn gi?” Tồng Chính Ngự hỏi cô gái bên cạnh.
Mộ An An thay đồi tư thế ngồi một chút: “Ngày mai khách sạn sẻ đem đến.”
“Ngày mai ta đón cháu, không àn ở khách sạn.” Người đàn ông nói.
Mộ An An quay đầu nhln anh.
Người đàn ông nói: “Đi ản cùng ta.”
Mộ An An cười: “Tỏng Chính Ngự, chú muốn theo đuổi người ta thì phải tỏ thái độ theo đuối chứ.”
hống hách như vậy?
“Khi gặp người khác, họ đều lịch thiệp hỏi là có thể cùng ta đi ản sáng không?’
“Có ai nói với cháu vậy à?” Tông Chính Ngự nhướng mày.
Mộ An An ngập ngừng: “Có chử, nhiều lắm Không phải cháu từng nói là có rất nhiều người theo đuổi cháu sao.”
Mộ An An kiêu ngạo quay mặt hướng ra cửa sổ.
“Đám người đó thành công không?”
Mộ An An lắc đầu: “Không.”
“Vậy nên kiểu theo đuổi như vậy không
được.”
thấy rất có lý,
La Sâm nghe được toàn bộ cuộc trò chuyện cùa hai người, luôn cảm thấy có chút kỳ lạ.
Cô An An lại gọi đầy đủ tên của Thất gia?
Vả lại, Thất gia không những không giận mà còn tò ra rất hưởng thụ?
La Sâm muốn hỏi, nhưng hôm nay hắn chỉ là một tài xế không thể nói chuyện, không thể hòi và không cảm xúc.
“Đúng rồi, còn một chuyện nữa. Tối mai cháu bắt đầu ở ký túc xá của bệnh viện.”
Mộ An An đột nhiên nhớ đến một chuyện.
“ừ.” Tông Chính Ngự đáp.
Mộ An An hỏi anh: “Chú quyên tặng ký túc J xá có phái la muốn cháu ở dó mãi, không J
về Ngự Viên Loan phải không?”
Nếu là như vậy, Mộ An An không vui nổi.
Nhưng cô vừa nói xong, Tông Chính Ngự liền vê cằm cô: “Nghĩ gi vậy, tuần sau về cho ta.”
“Vậy sao chú còn quyên tặng ký túc xá cho bệnh viện để cháu vào ở?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!