“Bữa sáng thì không cần, phiền mấy người gọi đến phòng tôi lúc 10 giờ trưa, phải gọi đến khi có người nghe máy.” Mộ An An dặn dò xong thi cúp máy.
Cỏ lo Tiều Cửu ngủ lâu quá thỉ buổi tối sẽ không ngủ được.
Mộ An An muốn để người của khách sạn 10 giờ gọi Tiểu Cửu dậy, tối có thể dễ ngủ hơn.
Khi Mộ An An đến phòng quần áo để thay đồ, bên cạnh có để một cái valí.
Tối qua lúc thay đồ đã lấy ra.
Mặc dù khi cô qua đây ờ, lúc nào cũng không đem nhưng ờ đày vài ngày thì trong đó có không ít đò.
Mộ An An định sáng sớm hồm nay khi thay đồ sẽ bỏ đồ vào đó, 10 phút là xong hết.
Nhưng bây giờ nhìn cái vali, Mộ An An có chút do dự.
Cô quay đầu nhìn Tiểu Cửu vẫn còn đang ngủ.
Cô dọn qua ký túc xá thì Tiểu Cửu phải ở khách sạn một mình.
Đến Ngự Viên Loan, cô lại sợ sẽ gặp lão gia.
Thôi vậy, tạm thời không dọn đi.
Mộ An An để vali lại chỗ cũ.
Khi thay đồ xong, điện thoại liền reo lên.
Thắy thông báo hiển thị, Mộ An An liền mỉm J i cười và bắt máy. Æ
“Cô gái, dây chưa? Dưới khách sạn đây.” Giọng người đàn ông trong điện thoại rất dịu dàng.
“Khồng được, cháu chưa dậy. Lảm sao đây, trễ mất rồi.” Mộ An An nói rồi đi qua bệ
cửa sổ.
Cúi đầu nhìn xuống cửa khách sạn.
Tuy nhiên, cô chỉ thấy một đường viền.
“Vậy cháu cứ từ từ.” Người đàn ông đáp.
“Nhưng cháu trễ mất, rất vội đó.”
“Không sao, La Sâm sẽ đua.”
Mộ An An nghe thấy liền bặt cười: “La Sâm gây tội gì à?”
“Không biẽt.”
Mộ An An không nói với Thất gia nữa, gần đến giờ đi làm rồi.
Vốn dĩ bác sĩ Quách Ái Hoa có định kiến vói tính cách của cô nên Mộ An An không muốn đến trễ.
Sau khi cúp máy, Mộ An An liếc nhìn Tiểu Cừu rồi rời khỏi phòng khách sạn.
Vừa bước ra cổng, La Sâm liền bước xuống xe và mở cửa cho Mộ An An.
Trong xe, Thất gia đang đeo tai nghe bluetooth.
Mộ An An nhìn anh không nói gì, cúi đầu ản sáng.
Tông Chính Ngự không gọi lâu, nhưng vừa cúp máy lại có cuộc gọi khác.
Anh không thể không nghe.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!