“Chị ở phòng khách đợi em.” Mộ An An nói xong rồi đi ra ngoài, nẳm lên sofa.
Cả ngày làm việc mệt chết đi được.
Vừa nằm xuống liền có cảm giác eo và vai đau nhức vô cùng.
Mộ An An nhìn chằm chằm điện thoại.
Trên màn hình hiện cuộc trò chuyện cùa cô
I và Thất gia..
Cô rất muốn gửi tin nhắn qua đó, nhưng đánh được vài chữ lại xoá đi.
Cô không muốn làm phiền anh, cũng không muốn ảnh hưởng anh.
Cô đã thấy bộ dạng phát điên của anh hôm nay, nên biết nó đáng sợ cõ’ nào.
Anh phải có ý chí mạnh mẽ mói có thể vượt qua được.
Mộ An An vừa nghĩ đến thì tim liền đau nhói.
Một lúc sau, Tiẻu Cửu từ nhà vệ sinh bước ra.
Mộ An An cát điện thoại và ngồi dậy.
Khi quay đằu liên thấy Tiéu Cửutỏví
nghiêm trọng nhìn mình.
Mộ An An nhìn Tiểu Cửu và không nói gì.
Tiểu Cừu vừa ngồi xuống, Mộ An An ngồi ỏ’ sofa bên cạnh và nói: “Hôm nay ản cơm chưa?”
Nghe thấy Mộ An An hỏi, Tiểu Cửu có chút bất ngờ, ngẳng đầu lên nhìn Mộ An An.
“Nhìn chị làm gì? Chị bảo khách sạn gọi em lúc 10 giờ, em gọi đồ ăn chưa?” Mộ An An hỏi.
Tiểu Cửu ngập ngừng một lúc rồi gật đầu: “Em gọi rồi và ăn rồi.”
“Bừa tối thì sao, có muốn đi cùng nhau khỏng?” Mộ An An hòi.
“Đang yên đang lành, hỏi em ăn chưa, sao lại khóc rồi. Đồ mít ướt.” Mộ An An lấy khán giấy đưa Tiểu Cửu.
Tiểu Cửu cầm lấy khàn giấy lau mắt và ngẳng đầu: “Vâng, em không thể khóc.
Hôm nay em còn trang điểm, nên không thể khóc.”
Mộ An An cười bất lực: “Là muốn đi phải không?”
Tiểu Cửu ngập ngừng.
Mộ An An nhìn vali bên cạnh.
Lúc mở cửa vảo đã có dự cảm, vói biểu cảm nghiêm trọng của Tiẻu Cửu, tin nhắn lúc sáng gửi cho cô và giọng điệu nghiêm túc vừa rồi.
Tiẻu Cửu không giảu dược chuyện gi, suy nghi chút là bièt Tiêu Cửu muòn làm gì rỏi.
Tiểu Cửu ấm ức nhin Mộ An An.
Mộ An An hỏi lại: “Không phải nói xong rồi sao, đi cùng ông nội em mà. Sao lại muốn bỏ đi? Vi Tống Đình à?”
Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!