“Trước giờ không cần người khác định nghĩa tôi là người thế nào. Nhưng cô cảm thấy tôi làm người có vấn đề, là do cách nhìn của cô về tối không tốt. Là một học sinh của cô, khiến cô cảm thấy như vậy thì đó là một thất bại của tồi. Có điều, tôi sẽ không để kết thúc như vậy, tôi sẽ cho cô thấy tôi làm được. Vì giải quyết hiểu lầm mà cô xin lỗi tôi, không phải vì lời nói sai lệch của cồ mà xin lỗi.”
Mộ An An dứt lời, cúi chào bác sĩ Quách Ái Hoa rồi đi về phía khoa cấp cứu làm việc.
Bác sĩ Quách Ái Hoa đứng đó, gương mặt vẫn còn chút kinh ngạc.
Ngạc nhiên vì lời nói của Mộ An An và dáng vẻ khi nói cũng rất tự tin, kiêu ngạo.
Những cô gái bình thường ờ tuồi đó rất ít khi có dáng vẻ như vậy.
Nếu không thì là ngại ngùng, hiền lành hoặc là độc đoán hơn.
Chỉ có Mộ An An là thế này, kiêu ngạo, tự tin và bất mãn.
Khiến mọi người cảm thấy dễ dàng bị thuyết phục bởi những lời cô ấy nói.
Bác sĩ Quách Ái Hoa cười: “Vậy tôi rất mong đợi/
Sau khi Mộ An An rời đi, cô vẫn nghĩ về những lời bác sĩ Quách Ái Hoa nói lúc nãy.
Nhất là câu ‘Phụ huynh của cô tìm viện trưởng, viện trưởng đến tìm tôi.’
Không cần nói chắc hẳn là Thất gia.
Nếu Mộ An An nghe những lời bác sĩ Quách Ái Hoa nói trước ngày hôm qua, có lẽ sẽ vô cùng ngạc nhiên.
Nhưng hôm qua, Hoắc Hiền đã nói với cô là Thất gia âm thầm làm rất nhiều chuyện cho cô, khiến Mộ An An cảm thấy vô cùng ấm áp.
Người đàn ông đó mặc dù nói là nuôi dưỡng, không can thiệp vào sự trưởng thành của cô.
Nhưng lúc cô không thấy thì âm thầm dọn đường cho cô,
giải toả những nỗi ấm ức mà cô không nói.
Mộ An An cúi đầu mỉm cười, cầm điện thoại và ấn vào cuộc trò chuyện với người đàn ông đó.
Cố ngồi trên băng ghế dài ở hành lang.
Cố thực tập ở đây mấy ngày, hành lang này và băng ghế màu xanh đã trở thành nơi nghỉ ngơi bí mật của cô.
Mộ An An ấn vào cuộc trò chuyện, đỏi mắt có hơi mê man, nhưng dần trong ánh mắt hiện lên một nét ranh mãnh.
Cô cúi đầu, gõ vài dòng chữ và gửi đi.
Tâm trạng hôm nay: +1
Sự hài lòng của hôm nay: +1
Thất gia: ?
An: Nếu chú cộng đến 10 điểm trong bảng điềm này sẽ được coi là thành công.
Thất gia: Cảm ơn, công chúa nhỏ.
Mộ An An mỉm cười khi thấy anh trả lời lại.
Qua một giây thì gương mặt hiện lên vẻ nghiêm nghị.
An: Hôm nay glở trò lưu manh -5.
An: Tổng kết là -3 điểm, tên lưu manh già cần phải nỗ lực hơn nữa.
Thất gia: ?
Mộ An An gửi một icon nũng nịu qua, sau đó đi làm việc mà không trả lời lại tin nhắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!