“Cô An An, xem ra tâm trạng rất tốt.” Ninh Tu Viễn chủ động chào hỏi.
Mộ An An bình tĩnh trả lời: “vẫn ồn, ông qua đây đề lo thủ tục xuất viện cho Chung Đình phải không?”
Sáng sớm, bác sĩ Quách đưa Mộ An An đi kiểm tra cho Chung Đình.
Tình trạng của cô ta đã ổn định.
Nếu không sẽ được chuyển đến khoa sản hoặc xuất viện.
Ngoài ra, vào buổi họp sáng chủ nhiệm có nói rằng tin tức này rất nhạy cảm, Chung Đình không thể tiếp tục ở khoa cấp cứu.
Ninh Tu Viễn gật đầu: “Là như vậy, có điều tôi đặc biệt đến đây tìm cô An An.”
Mộ An An cau mày: “Có chuyện gì?”
“Không biết cô An An còn nhớ chuyện trước đó tôi hỏi cô không. Thứ 4 tuần sau ông muốn tồ chức bữa tiệc, cô An An có tham dự không? Thư mời đâ được soạn sẵn hết rồi.” Ninh Tu Viễn nói.
Ý của Ninh Tu Viễn là Mộ An An cần có thư mời mới có thể dự tiệc.
“Nghĩ kĩ lại thì tôi sẽ không tham dự.” Mộ An An nói.
Trước đó cô hỏi Thất gia về chuyện thứ 4 tuần sau, Thất gia không hề nhắc đến bất cứ bữa tiệc gì.
Nếu là trước kia, Mộ An An sẽ cho rằng Thất gia cố ý giấu mình.
Nhưng trước đó Mộ An An đi thủ đô đã từng xảy ra chuyện tương tự.
Trước đó đi thủ đô, vì nhìn thấy tin tức ông đặc biệt tổ chức một bữa tiệc khiêu vũ mặt nạ cho hội thái tử, thực tế là muốn tác hợp cho đại tiểu thư nhà họ Đường và Thất gia, để hai người họ gạo nấu thành cơm trong bữa tiệc.
Mộ An An biết chuyện này, ngoài mặt nói là đi gặp đám bạn chơi trên mạng, thực ra là vì tham gia bữa tiệc khiêu vũ mặt nạ.
Tối hồm đó, Thất gia đã nhắc nhở cô phải ở nhà.
Nhưng lúc đó Mộ An An hiểu lầm Thất gia cố ý không nói cho cô biết, nên đã lén đi đến bữa tiệc khiêu vũ và kết quả là Thất gia đã không tham gia.
Sai một lần là đủ rồi, thêm lần nữa là một lần nhắc nhở.
Mộ An An nhìn Ninh Tu Viễn nói: “Phiền giúp tôi nói với ông là chúc bữa tiệc này của ông diễn ra suôn sẻ.”
Ninh Tu Viễn không ngờ đến cô sẽ từ chối.
‘Tiểu thư An An, lão gia sẽ tuyên bố trong bữa tiệc đứa bé mà Chung Đình đang mang thai là con của Thất gia. Chính thức cho Chung Đình danh phận, cô chắc chắn không đến ư?” Ninh Tu Viễn nói.
Mộ An An nhìn Ninh Tu Viễn: “Tôi không hiểu những lời này của ông Ninh, ý của ông là hy vọng tôi đi? Sao tôi nghe ra ý của ông Ninh đây là hy vọng tôi đi và đại náo một phen ở bữa tiệc nhỉ?”
“Tiểu thư An An, cô nói đùa rồi. Chỉ là tôi hy vọng tiểu thư An An có thể đạt được tâm nguyện bấy lâu thôi. Tôi từng nói là tiểu thư An An đặc biệt giống một cố nhân mà tôi quen biết. Mang theo tình cảm đối với cố nhân, tôi hy vọng tiểu thư An An tốt.” Ninh Tu Viễn nói.
“Xin lỗi, cố nhân của ông là cố nhân, tôi là tôi. Ý tốt của ông Ninh tôi nhận lấy, nhưng không cần thiết.” Mộ An An nói thẳng.
Mộ An An nói xong, gật đầu với Ninh Tu Viễn rồi không nói gi nửa, quay gót rời đi.
Chỉ là đi hết hành lang, đột nhiên Mộ An An dừng bước.
Cô trầm mặc một lúc, làm sao ông ta biết cô thích Thất gia nhiều nảm như vậy?
Chuyện này trừ những người thân cận với Mộ An An thi không còn ai biết.
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!