Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội

Chương 1481
Mộ An An mỏ’ màn hình điện thoại, nhìn thấy tin nhắn trả lời thì sửng sốt.
Thất gia gửi tới là một tấm hình.
Mở ra, bên trong là một loạt danh sách.
Tên người, tuồi tác, số nãm hành nghề, thành tích
Lý lịch cá nhân tự hào.
An:?
Thất gia: Chọn một người
An:?
Mộ An An còn đang trong trạng thái khó hiểu thì điện thoại đã đồ chuông.
Mộ An An cười nhận lấy: “Này, Thất gia, chú nói vậy là có ý gì? Đang yên đang lành cho cháu danh sách dài như vậy làm gì?”
“Người đại diện mới” Đầu dây bên kia, Tông Chính Ngự đơn giản đáp lại.
Mộ An An không hiểu, kết quả vừa dứt lời, đột nhiên dừng lại: “Chú đây là….Muốn lót đường cho cháu vào giới giải trí sao?”
“Cháu không muốn?” Người đàn ông hỏi ngược lại.
Mộ An An dở khóc dỏ’ cười.
Đặt di động xuống, nghiêm túc nhìn thoáng qua, cồ gửi tin nhắn cho Thất gia.
Xác định chỉ là nói với Thất gia có người đại diện khai thác cô, trong lời nói mang ngữ khí trêu chọc
Mà Mộ An An đang muốn mở miệng thì nghe thấy người đàn ông bên kia đang nói chuyện với thư ký.
Nội dung nói chuyện liên quan đến ngồn ngữ thương mại chuyên nghiệp, Mộ An An nghe thấy thì tỉnh tỉnh mê mê.
Nhưng trong lòng đã sáng tỏ.
Người đàn ông này rất bận rộn, thậm chí hiện tại rất có thể là đang họp, lại bớt chút thời gian đáp lại chút lời nói và trò đùa nhàm chán của cô.
Mộ An An nở nụ cười, nói thẳng, “Cháu không có ý định vào
giới giải trí, tuy rằng làm bác sĩ vừa mệt vừa vắt vả, còn bị người ta nói, nhưng rất đáng làm.”
Mộ An An nói xong, bên kia vẫn chưa lập tức đáp lại.
Mộ An An dịu dàng nói: “Thất gia, chú làm việc đi, cháu còn phải đi xử lý những việc khác, ngày mai gặp.”
“Khồng cần ngày mai.”
“Cái gì?”
“Không cỏ gì.”
“Vậy cháu cúp máy đây.” Mộ An An nói, lại nhanh chóng bồ sung một câu:” À đúng rồi, bây giờ tâm trạng của cháu rất tốt, cho chú thêm điểm nha, hiện tại chú là – 4 điểm, bye bye nha.”
Mộ An An nói xong, liền trực tiếp cúp điện thoại.
Cô nhìn giao diện nói chuyện phiếm với Thất gia trực tiếp nỏ’ nụ cười.
“An An, bên này cần hỗ trợ.”
Mộ An An đang nhìn di động cười ngây ngồ, Chu Mộng Lan
ở chỗ rẽ hành lang gọi cô một tiếng.
“Được.’’ Mộ An An đáp lại, lúc này cất điện thoại đi, chạy ngay về phía Chu Mộng Lan.
Bước chân Mộ An An nhanh dần, lúc đang muốn rẽ, rõ ràng nghe thấy tiếng bước chân dồn dập sau lưng.
Tiếng bước chân này không ngừng tiến về phía cô, Mộ An An dựa vào bản năng cảnh giác, ngay lúc tiếng bước chân tới gần, cô dứt khoát xoay người một cái.
Người sau lưng từ bên cạnh cô vọt qua, lảo đảo vài cái, thiếu chút nữa ngã xuống đất.
Mộ An An vừa thấy, là một nữ sinh mặc váy kẻ caro.
Sau khi cô ta đứng vững, quay đầu lại hung dữ trừng mắt nhìn Mộ An An một cái, sau đó lập tức chạy đi.
Mộ An An không hiểu ra làm sao.
Người này cố ý?
“An An!” Bên kia Chu Mộng Lan đang thúc giục.
Mộ An An không có thời gian quản, liền trực tiếp đi tới hỗ trợ Chu Mộng Lan, đưa một bà lão trong phòng cấp cứu nâng lên, đưa đến bên kiềm tra.
Mộ An An bận rộn đến tận giờ tan tầm.
Bởi vì thời gian tan tầm đã muộn, cô bên này cũng không có thời gian chậm trễ, thay ca kết thúc liền đi thay quần áo chuẩn bị rời khỏi tòa cấp cứu, đi tới tòa nhà tổng hợp tìm Tông Chính Ngự.
Mộ An An vừa đi tới cửa tòa cắp cứu, liền thấy một nữ sinh mặc quần thể thao ngã ở cửa.
Cô cũng không nghĩ nhiều, trực tiếp đi qua nâng cô gái dậy.
Em không sao chứ?’
Mộ An An vừa đưa tay đỡ cánh tay người ta, ai ngờ người vốn ngã trên mặt đất, đột nhiên ngấng đầu, trong tay không biết là thứ gì liền hắt về phía Mộ An An.
Mộ An An đã phản ứng rất nhanh, nhưng trên vai vẫn bị hắt vào.
Ướt sũng một mảng.
Nữ sinh ngã sấp xuống lập tức đứng lên, ném cái chai trong tay xuống đất, cười lạnh một tiếng: “Ha, đáng đời!”
“Hừ! Đáng bị như vậy!”
Nữ sinh kia mắng hai câu, liền trực tiếp chạy đi.
Mộ An An nhìn chằm chằm chỗ ướt sũng trên vai, ngẩng đầu nhìn bình nước khoáng trên mặt đất, còn hơi thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ sợ là axit sunfuric.
Cô đi tới nhặt cái chai rỗng lên, ném vào thùng rác.
Lấy khăn giấy từ trong túi ra, lau qua lau lại.
Mộ An An mặc quần áo chống nắng trong suốt, nước này
vừa lau đã sạch sẽ.
Sáu giờ tối mặt trời vẫn còn, bên trong áo chống nắng trong suốt của Mộ An An mặc dây đeo bỏ sát người màu đen, phối họp với quần jean.
Lúc cô đi ra ngoài, thuận tay buộc tóc thành đuôi ngựa.
Lúc đi ra khỏi phòng cấp cứu, Mộ An An liếc mắt một cái liền nhìn thấy, bên kia có ba năm nữ sinh vây thành vòng tròn, trong đó có hai người Mộ An An có ấn tượng.
Một là người vừa rồi muốn đụng cô, không thành công.
Người kia thì vừa rồi giả vờ ngã sấp xuống hắt nước vào cô.
Mộ An An nhìn qua, trong đó có một người còn rất kiêu ngạo giơ ngón giữa lên.
Mộ An An ngược lại không có gì tức giận, chính là lười phản ứng.
Nhìn thoáng qua, trực tiếp xoay người đi về phía tòa nhà tồng hợp.

Nhấn Mở Bình Luận