Chương 1572
Phương Quản gia là thân tín bên cạnh lão gia tử.
Gia tộc máy đời đều một mực hầu hạ Tông Chính gia.
Bởi vì được sủng ái, cho nên vị trí Phương Quản gia ở Tông Chính gia, từ trước đến nay rất cao.
Ông ấy nói, “Lão gia tử lần này sở dĩ lựa chọn đến Giang Thành tổ chức yến tiệc, là bởi vì tình huống nội bộ gia tộc không thể lạc quan, những người phụ hệ kia mấy năm nay vẫn âm thầm tích lũy quyền lợi của Tông Chính gia, lén lút thu thập cổ phần của mấy xí nghiệp lớn.”
“Thất gia, cậu cùng mấy vị thiếu gia từ nhỏ quan hệ hòa hợp, nhưng thiếu gia
và những người thuộc thế hệ trước đều để mắt đến vị trí người đứng đầu gia tộc Tông Chính.”
“Lão gia từ lớn tuổi, bệnh tim vốn dĩ đã không chịu đựng được, nhưng không thể không cố gắng chống đỡ, bởi vì một khi ông ấy xảy ra chuyện, như vậy Tông Chính gia sẽ đối mặt với sự sụp đổ, nhất định sẽ xảy ra một trận cuồng phong đẫm máu.”
Gia tộc Tông Chính mấy năm nay vẫn luôn lớn mạnh.
Trong một gia đình lớn, có lợi ích thì trong đó chắc chắn có ma quỷ tham lam, bất kể lợi nhuận đều làm bất cứ điều gì.
Cha mẹ Tông Chính Ngự, chính là hy sinh dưới tranh đoạt lợi ích như vậy.
Khi đó cha Tông Chính Ngự là con trai được lão gia tử coi trọng nhất, bất kỳ kế hoạch hay dự án nào ông ấy đảm nhận đều phải rất đẹp đẽ.
Còn nhà mẹ anh ấy lại có quan hệ huyết thống với hoàng thất nước A, có thể nói là gia tộc quyền lực nhất trong toàn bộ gia tộc Tông Chính tranh giành vị trí gia chủ.
Chính vì thế, bị người ta hãm hại.
Một tai nạn xe hơi đã thay đổi hoàn cảnh gia đình.
Ninh Tu Viễn lúc này tiến lên một bước, nói: “Thất gia, lão gia tử sở dĩ lựa chọn Giang Thành tổ chức yến hội này, cũng là vì nói cho cả gia tộc, anh là người thừa kế duy nhất.”
Giang Thành mấy năm nay, nói đến
thiết lập thế lực, cho dù là thế lực Tông Chính gia cũng chưa chắc có thể xâm nhập nơi này, lão gia tử cũng chính là đang cho những kẻ kia rục rịch kia hồi chuông cảnh báo.”
“Anh sẽ quay trở về!”
Ninh Tu Viễn bình tĩnh nói, “Nhưng một khi, nếu như yến hội này anh không có tiền đồ, hoặc là cự tuyệt, như vậy quyền uy của lão gia tử sẽ bị tổn hại nghiêm trọng.”
Phương Quản gia lập tức nói, “Thất gia, lão gia tử đang ở thời điểm khẩn yếu,
dùng quyền uy của mình để đánh cược.”
Phương quản gia và Ninh Tu Viễn cùng hợp xướng.
Tông Chính Ngự trên mặt bình tĩnh, nội tâm tự do suy tính.
Anh từ nhỏ kiêu ngạo, cái chết của cha mẹ làm anh đối với nội bộ gia tộc Tông Chính căm phẫn.
Mà chuyện mười năm trước, càng làm cho anh quyết tâm rời khỏi Tông Chính gia.
Nhưng, tình cảm lão gia tử nuôi dưỡng anh, anh phải thừa nhận, càng phải khắc ghi.
Đây là người thân duy nhất của anh.
Mà khi Tông Chính Ngự trầm mặc, Tông Chính Thừa Duẫn ở một bên thì mở miệng, “Tuy rằng mấy năm nay tôi tập trung nghiên cứu, nhưng về tình hình của Tông Chính gia, cũng nghe qua không ít…”
Anh nhìn Tông Chính Ngự, “Không mấy khả quan.”
“Những phe phái bên kia đang nhìn chằm chằm anh cùng lão gia tử mâu thuẫn, chỉ cần anh không trở về Tông Chính gia, như vậy đợi yến hội qua đi, bọn họ sẽ bắt đầu hành động, đoạt vị trí gia chủ.”
Tông Chính Thừa Duẫn vừa dứt lời, cửa phòng phẫu thuật mở ra.
Tông Chính Ngự và Tông Chính Thừa Duẫn cùng lúc đứng dậy.
Bác sĩ từ bên trong đi ra, lúc tháo khẩu trang xuống, sắc mặt ngưng trọng, “Tình hình không khả quan lắm, bây giờ tạm thời ổn định, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể xuất hiện tình huống suy kiệt.”
“Có một đề nghị là, thừa dịp ổn định vài tiếng đồng hô, lập tức đưa đến nước A trị liệu.”
Bác sĩ vừa dứt lời, Tông Chính Thừa Duẫn liền nói, “Nửa năm trước, tôi ở nước A tham gia hạng mục nghiên cứu chuyên môn nhằm vào suy kiệt nội tạng.”
“Chỉ là ”
Tông Chính thừa nhận có băn khoăn, “Dự án này cũng không hoàn thiện.”
Bác sĩ nói: “Thân thể lão gia tử không đợi được, hoặc là mạo hiểm, hoặc là chờ chết.”
Lúc trước bác sĩ cũng theo Tông Chính Thừa Duẫn cùng nhau nghiên cứu, cho nên rất rõ ràng hạng mục kia, bây giờ còn chưa thành thục, nhưng đáng giá thử một lần.
Tông Chính Thừa Duẫn còn đang do dự, Tông Chính Ngự bên cạnh nói, “Lập tức sắp xếp, một tiếng nữa, xuất phát đến nước A.”
Tông Chính Ngự nói xong, liền xoay người muốn đi.
Ninh Tu Viễn lập tức nói, “Thất gia, chuyến này anh nhất định phải đi theo, tôi vừa nhận được tin tức, gia tộc bên kia đã nhận được tin tức lão gia tử bệnh nặng, đã có mấy trưởng bối chạy tới, nếu như anh không ở đây…”
“Tôi làm việc, cần cậu nhắc nhở?” Tông Chính Ngự quay đầu nhìn lướt qua Ninh Tu Viễn.
Ninh Tu Viễn lập tức cúi đầu, “Xin lỗi, tôi chỉ suy nghĩ cho lão gia tử.”