Đọc truyện hay Binh Vương Triệu Đông
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tôi thậm chí còn khóc khi tôi không bị sai và không ai để ý tới! Có tư cách gì, dạy ai đây?”
“Nếu tôi đã được hư hỏng từ khi tôi còn là một đứa trẻ như cậu, tôi có thể tự tin nói những lời này.”
Mộ An An nghe lời buộc tội mất kiểm soát của Trần Hoa.
Khi cô muốn nói, Trần Hoa đã giật bắn người: “Cậu nói tôi béo tôi sẽ giảm cân, nếu tôi thích Hoắc Hiển, tôi sẽ chủ động liên lạc với anh ấy, nhưng Mộ An An mọi thứ lại dễ dãi như vậy sao?
Cậu có biết rằng tôi đã tăng ca đến sáng sáng nay!
Không có gì khó, nhưng đây là tất cả những gì tôi đã nói.”
“Tôi chạy trong tuyệt vọng mỗi ngày. Tôi không dám ăn những gì tôi muốn. Tôi kiểm soát bản thân bằng cách ăn salad và rau. Tôi phải chịu đựng chóng mặt!
Cậu có biết mặt trời lúc 4 giờ sáng trông như thế nào không?
Tôi biết bởi vì tôi đã chạy từ bốn hoặc 5 giờ.
Nhưng tôi làm việc chăm chỉ như vậy, tại sao tôi không giảm được cân gì cả , và tôi vẫn giảm cân.
Điều này dường như mỗi khi tôi việc chăm chỉ, tôi càng thấy họ đang chế giễu tôi.
Tôi càng làm kém cỏi mình!”
“Và những điều này, cậu sẽ không biết, bởi vì cậu được chiều chuộng từ nhỏ, cậu có thể dễ dàng thành công trong bất kỳ việc gì, và cậu có thể trở thành người đứng đầu, còn tôi chỉ như thế này, nhưng tôi không thể chịu được cậu như thế này, và tôi phải bán rẻ để tìm người dạy cho tôi nhiều hơn!”
Mộ An An, tôi thật sự không chịu nổi bộ dạng cao hứng vừa rồi của cậu!”
Khi Trần Hoa nói xong câu cuối cùng, trực tiếp cầm lấy đồ của mình, đẩy Mộ An An ra và đi về phía cửa phòng làm việc.
Mộ An An đứng tại chỗ bất động.
Quả lên án này của Trần Hoa khiến Mộ An An câm nín luôn.
Trong lòng giống như bị vô số những mũi tên găm vào tim vậy.
Rất đau và rất khó chịu.
Mộ An An bắt đầu tự hoài niệm lại.
Tình bạn trước giờ giữa Mộ An An và Trần Hoa luôn là tính khí Mộ An An không tốt, tính cách mạnh mẽ, đôi khi nói chuyện quá thẳng thắn.
Trần Hoa thì luôn tốt tính mà bao dung cô.
Đây cũng là lần đầu tiên Mộ An An nhìn thấy Trần Hoa bùng nổ lên án cô như vậy, cô bắt đầu hoài nghi bản thân mình có phải đối với Trần Hoa quá mức đương nhiên không?
Đặc biệt là câu “Dáng vẻ cao cao tại thượng của cậu, mình thật sự chịu không nổi” đó của Trần Hoa.
Khiến Mộ An An cảm thấy hoài nghi những gì mình đã làm.
Trần Hoa sụp đổ, cô ấy tự ti.
Có phải cô đã làm sai thật không?
Mộ An An rơi vào trạng thái hoài nghi chính bản thân mình, cô vô cùng khó chịu.
Từ nhỏ đến lớn Mộ An An rất ít bạn, thậm chí là không có.