Ngay khi Mộ An An nói xong, Tông Chính Ngự đột nhiên đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt của Mộ An An.
Đầu ngón tay vuốt ve khuôn mặt của Mộ An An hết lần này đến lần khác.
Trước kia Mộ An An rất thích Tông Chính Ngự thân mật, nhưng hôm nay rõ ràng cảm giác được khí tức sắc bén của Thất gia, động tác vuốt mặt cô, liền cảm thấy có hơi ngứa.
Thất gia: “Có quan hệ rất tốt với tóc xoăn sao?”
Mộ AnAn lắc đầu: “Cũng tạm.
Hẹn đi ăn lẩu?
Mộ An An thân thể cứng đờ, không hiểu được thái độ của Thất gia lúc này.
Vừa rồi Hoắc Hiển quả thực có kêu cô đi ăn lẩu, nhưng Mộ An An không có hứng thú, muốn về sớm hơn nên đồng ý cho có lệ.
“Nếu chú không thích, cháu có thể không đi.
”
“Nếu ta không biết, thì cháu sẽ đi sao?”
Đối mặt với câu trả lời của Thất gia, Mộ An An liền há to miệng, đầu óc có
chút chập mạch, nhất thời không biết nên trả lời như thế nào.
Bầu không khí trong xe càng lúc càng trở nên kỳ quái.
Mộ An An không khỏi căng thẳng, đầu óc quay cuồng, suy nghĩ không biết nên nói gì vào lúc này để lấy lòng Thất gia.
Mộ An An còn chưa nghĩ ra, mệnh lệnh của Tông Chính Ngự lại vang lên: “Bắt đầu từ ngày mai, đến bệnh viện liên kết thực tập.
”
“Sao?” – Mộ An An liền kinh ngạc.
Tông Chính Ngự đã muôn thu thủ.
“Thất gia, ý của chú là, để cháu đến bệnh viện bên kia, không đến Thiên Lam bên này nữa sao?”
Tông Chính Ngự ngầm thừa nhận.
“Sao lại đột nhiên như vậy, không phải chú nói thực tập ở đây rất tốt sao?”
“Hai lựa chọn, chuyển bệnh viện để thực tập, và từ bỏ thực tập.
”
Tông Chính Ngự lời nói độc đoán, không cho Mộ An An bất kỳ chỗ nào để rút lui hay thương lượng.
Mộ An An biết, Thất gia không thích cô thực tập trong bệnh viện tâm thần.
Nhưng trước đây đã nói qua vài lần rồi, Thất gia cũng đã ngầm đồng ý.
Chỉ cần không có chuyện gì xảy ra, cơ bản sẽ không có suy nghĩ đổi bệnh viện thực tập cho cô.
Đầu óc Mộ An An nhanh chóng xoay chuyển.
Thật sự không nghĩ ra, Thất gia đi công tác trong vòng một ngày, điều gì đã khiến Thất gla không vui, nhất định phải cho cô đổi bệnh viện?
Mộ An An thực sự mờ hồ, cảm thấy trong não có một mớ hỗn độn, và chỉ số thông minh suy giảm.
Mà lúc này xe đã tiến vào Ngự Viên Loan.
Rolls-Royce đi qua đài phun nước trong vườn theo phong cách châu Âu của thế kỷ trước, rồi đi thẳng tới cửa biệt thự chính.
Hal hàng người hầu cung kính chờ đợi.
Xe vừa đến, lập tức bước tới mở cửa xe hai bên ghế sau.
Tông Chính Ngự không thèm nhìn Mộ An An liếc mắt một cái, trực tiếp xuống xe, đi bộ bước vào nhà.
Hai hàng người hầu đều cúi đầu cung
kính, trong đó, một người đứng ở hàng thứ hai bên trái đột nhiên ngẩng đầu lên, đòng thời cầm trong tay một con dao phát ra ánh sáng lạnh lẽo, trực tiếp nhắm vào Tông Chính Ngự mà đâm thẳng tới!
Mộ An An vừa xuống xe nhìn thấy cảnh này liền lập tức hét lên: “Thất gia!”
Tuy nhiên, người đàn ông đi phía trước, hoàn toàn không quay đầu lại, chỉ có khẩu sung ở trong tay chuyển động, ngay khi khẩu súng được bóp cò, người cầm dao liền bị thủng một lỗ ở ấn đường, gục xuống đất tại chỗ!
Tiếng chuông báo động của Ngự Viên
Loan liền vang lên, vệ sĩ mặc đồ đen từ tứ phía tràn vào, như những bóng ma, rất nhanh đem hai hàng người hầu khống chế.
Mộ An An liền chạy tới, nắm lấy tay Tông Chính Ngự: “Thất gia, chú không sao chứ?”
“Không sao.
” – Tông Chính Ngự lạnh nhạt trả lời, rồi ném súng cho người hầu bên cạnh.
vẫn bình tĩnh bước lên lầu.
Mộ An An nhìn thoáng qua, La Sâm đang xử lý tên ám sát.
Cô đến Ngự Viên Loan đã tám năm
ròi, vụ ám sát như vậy cô đã từng chứng kiến tới tận ba lần.
Trước đây từng gặp phải, khi Tông Chính Ngự đưa cô đi học, thì gặp phải một chiếc xe truy bắt đuổi giết, dưới làn mưa đạn, Tông Chính Ngự vẫn luôn che chở cô.
Mộ An An cắn môi, trong lòng quyết định đuổi theo Tông Chính Ngự lần nữa.
Khi Thất gia bước lên bậc thứ bảy, Mộ An An liền vươn tay nắm lấy ống tay áo của Thất gia: “Thất gia, cháu đã làm sai cái gì khiến chú tức giận vậy?”
Mộ An An xác định, Thất gia lạnh lùng là bởi vì cô.
Nhưng cô thật sự không hiểu mình sai ở chỗ nào, cho nên liền trực tiếp hỏi thẳng.
Trong lúc chờ Thất gia trả lời, Mộ An An căng thẳng đến mức nổ tung lá gan, vô thức cắn chặt môi.