Đọc truyện tương tự Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên đây
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tông Chính Ngự đè thấp âm thanh ném ra
ba chữ.
Bác sĩ Cố rất thông minh, một câu cũng không dám nói, ôm hộp y tế đi lên xử lý.
Tông Chính Ngự lui ra sau một bước, cầm thuốc và bật lửa lên, cúi đầu châm thuốc.
Mộ An An nằm trên giường không vì thế mà chịu an phận.
Cồn rượu khiến con người ta tê liệt.
Và cũng khiến ta điên cuồng.
Cô nhào về hướng Tông Chính Ngự đang hút thuốc, cười đến mắt cũng biến thành mặt trăng: “Thất gia hút thuốc thật đẹp trai con mẹ nó quá đi!”
Bác sĩ Cố: …
Tiểu thư An An, cô kiềm chế chút đi.
Nội tâm Bác sĩ cố kêu gào, nhưng Mộ An An – cái kẻ cồn rượu bốc lên đầu kia vốn dĩ không hề biết kiềm chế là cái quái gì.
Cô điên cuồng nịnh thối: “Thất gia, cơ
ngực và cơ bụng của chú rất đẹp, khi nãy cháu ôm cháu đã cảm thấy chú cứng rôi..
Tông Chính Ngự:…
Lực ngậm thuốc của anh tăng thêm vài phần.
Bác sĩ Cố xem như không nghe thấy gì, không biết gì, tháo băng gạc Mộ An An ra xem.
Mộ An An bị trẹo chân không nặng, vết bỏng cũng cạn, nhưng vì chạy loạn cả ngày nay nên dẫn đến chân bị sưng đỏ không tan được.
Vốn dĩ chỉ cần nghỉ ngơi một ngày, giờ lại biến thành phải nghỉ nhiều ngày.
“Thất gia Thất gia.”
Mộ An An không hề an phận, dường như không hề cảm thấy chân đau: “Cháu vẫn luôn không hiểu nổi một chuyện.”
“Sao chú có thể đẹp trai như thế?”
“Thật là đẹp chết người!”
“Mọi người trong trường đều bảo Tóc Xoăn rất đẹp, phóng túng đẹp trai, có dòng máu lai nên rất gợi cảm.
Nhưng cháu cảm thấy Tóc Xoăn so với Thất gia nhà cháu, rõ rang chú trưởng thành hơn, đẹp trai kiểu cường tráng hơn, toàn thân phát ra hoocmon của người đàn ông trưởng thành, cái này hoàn toàn ăn đứt Tóc Xoăn.”
“Cháu đem ta ra so với thằng nhóc đó?”
Mộ An An hic hic vài cái, Tông Chính Ngự không quan tâm, lúc nghe được câu đó anh liền quét một ánh mắt về cô.
Mộ An An lập tức co rụt lại, trông rất đáng thương: “Cháu sai rồi.”
Đáng thương một hồi, Mộ An An lại lẩm bẩm: “Thất gia, vì để bù đắp lỗi sai của cháu, cháu sẽ nói một bí mật cho chú nghe!”
“Cái bí mật này cháu giấu rất lâu rồi!”
Cô làm ra vẻ mặt thần bí.
“Bí mật này của cháu…. Á!”
Mộ An An vừa thốt ra liền cảm nhận được một cơn đau thấu tim ở mắt cá chân phải, thế là liền hét lên.
Tông Chính Ngự lập tức biến sắc.
Bác sĩ Cố vội giải thích: “Thất gia, xin anh đến vịn lấy tiểu thư An An, mắt cá chân của cô ấy bị sưng rất nặng, nhất định phải xoa bóp, sẽ rất đau.”
Tông Chính Ngự ném điếu thuốc qua một bên.
Tông Chính Ngự vươn tay tháo thắt lưng trên cổ tay cô ra, Mộ An An ngay lập tức ôm chầm lấy anh khóc huhu: “Đau quá đi.”
Thất gia đè mặt cô vào lòng mình, gửi một ánh mắt cảnh cáo cho Bác sĩ cố.
Bác sĩ Cố không dám chậm trễ, nhanh chóng xử lý vết thương.
Thật sự là rất đau.
Ngay cả khi đang ở dưới tác động của cồn rượu, Mộ An An vẫn đau đến vai run rẩy.
“Nhẹ chút.”
Chân mày Tông Chính Ngự nhíu chặt: “Hiểu không?”
Bác sĩ Cố gật đầu, thoa thuốc cho Mộ An An.
Khi nãy Mộ An An đau gần chết, sau đó khi Bác sĩ Cố thoa thuốc vào thì cảm giác mát lạnh đã khiến cô dễ chịu hơn.
Nhưng lực tay ôm eo Thất gia vẫn rất chặt.
Bác sĩ Cố thoa thuốc xong, hắn nhìn cũng không dám nhìn Thất gia: “Thất gia, đã xong rồi, những ngày này chú ý một chút là được.”
Nói xong, Bác sĩ cố vội rút lui.
Mãi đến khi đóng cửa lại, Bác sĩ cố mới thật sự thở phào.
Hắn sờ chính mình một cái.
May quá, may quá, tứ chi còn nguyên vẹn.
Hắn hít mũi vài cái.
ừm, còn hít thở được.
Thế giới thật tươi đẹp.
Lúc La Sâm đi từ dưới lầu lên, nhìn thấy cảnh Bác sĩ cố đang đặt ngón trỏ vào mũi, ánh mắt nhìn Bác sĩ cố của La Sâm lập tức thay đổi.
Hắn nghiêm túc nói: “Tôi có quen biết một bác sĩ tâm thần rất có tiếng, tôi có thể giới thiệu cho anh.”
Bác sĩ Cố: …
Hắn cắn cắn môi, sau đó cơ thể lách sang bên cạnh một tí rồi chỉ vào cửa: “Muốn đi báo cáo với Thất gia phải không? Nhanh, đi vào, ngay, lập, tức!”
Bảo đảm Thất gia sẽ tẩn chết cái tên đàn ông nghiêm túc này.
La Sâm im lặng nhìn hành động ấy của Bác sĩ Cố.
Sau đó hắn dứt khoát dẹp đống văn kiện trên tay mình đi, xoay người xuống lầu.
Bác sĩ Cố thấy thế liền đuổi theo: “Sao anh không vào?”
“Thất gia và tiểu thư An An đang ở trong phòng.”
“Rồi sao, không phải anh có chuyện muốn báo cáo hả, đâu phải chưa từng vào qua.”
Động tác xuống lầu của La Sâm khựng lại, ngước đàu nhìn Bác sĩ cố, nghiêm túc nói: “Anh vừa sống lại từ cõi chết.”
Ý là nói tôi đâu phải đồ ngu mà chạy vào đó tìm chết.
Bác sĩ Cố: …
Lúc uống say là một chuyện vô cùng sảng khoái.
Có thể dựa vào cồn rượu mà tùy ý phát điên phát khùng.