Đọc truyện tương tự Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên đây
Đánh giá 5 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Tông Chính Ngự cau mày.
Giọng Mộ An An yếu ớt nói: “Cháu chỉ muốn ôm chú một lát.”
“Ôm cái gì, toàn thân đầy mùi bia.”
Miệng thì chê bai, nhưng tay trái anh lại vòng ra sau eo Mộ An An, tay phải thì đặt ra sau eo mình vỗ nhẹ lên tay Mộ An An.
“Chuyện chuyển viện ta đã bảo người đi xử lý, mấy ngày nay cháu không cần ra bệnh viện, dưỡng thương cho tốt đã sau đó trực tiếp đi làm ở bệnh viện trực thuộc là được.”
Thất gia giao phó.
Mộ An An gật đầu, cô không có ý kiến gì, nhưng cánh tay thì vẫn luôn ôm chặt không buông.
Bé con này một khi mà dính người thì đến cả Thất gia cũng bất lực.
“Được rồi, ta bảo người đến tắm cho cháu.”
“Chú không thể tắm cho cháu sao?”
Mộ An An buộc miệng nói.
Động tác ôm cô của Thất gia lập tức khựng lại.
Thất gia buông cô ra, bàn tay miết lên khuôn mặt có chút thịt của cô: “Nghĩ cái gì đó?”
“Có lẽ cháu còn chưa tỉnh rượu, nên lúc này có chút say.”
Mộ An An ngẩng đầu lộ ra nụ cười ngọt ngào.
Mỗi lần cô cười thì ánh mắt rất dễ biến thành hình mặt trăng.
Rất ngọt ngào, cũng rất có cảm giác chữa lành.
Thất gia không nói gì nhiều với cô, anh ấn cô ngồi đàng hoàng rồi rời khỏi phòng tắm.
Lúc Tông Chính Ngự rời đi liền có hai nữ giúp việc lên giúp Mộ An An tắm.
Mặc dù Mộ An An là công chúa nhỏ nhưng cô một chút cũng không kiêu ngạo, trước giờ chưa từng được hầu hạ như thế.
Nhưng bây giờ chân bị thương, rất nhiều thứ bất tiện.
Mà đến khi Mộ An An tắm rửa xong, được người làm đỡ ra ngoài thì chiếc điện thoại thân phận Tông Thất reo lên.
Người làm đưa đồ lên ăn cung kính đi lên báo cáo: “Tiểu thư, chiếc điện thoại ấy đã reo lên lần thứ ba rồi ạ.”
“Tôi biết rồi.”
Mộ An An ngồi xuống giường, liếc mắt nhìn cái tên Giang cầm đang gọi đến.
Cô không ý định nhận điện thoại, mà chỉ vẫy tay với người làm, “Các người lui ra trước đi.”
Mấy người làm rút lui khỏi phòng cô.
Giang cầm gọi đến lần thứ tư.
Mộ An An đeo máy biến âm lên, lúc này mới nhận điện thoại.
“Tông Thất, có phải anh lại chơi tôi không?”
Giang cầm hổn hển nói: “Không phải nói là giúp tôi chuẩn bị đồ, chỉnh cái con công chúa nhỏ kia, sao anh lại mất tích nữa rồi?
Sao lúc nào anh cũng lừa tôi thế? Sao con người anh lại có thể như thế!”
“Anh có biết bây giờ tôi sắp điên rồi không, cũng không biết là ai công khai số điện thoại tôi lên mạng, để cho từ sáng đến tôi tôi đều nhận được những cuộc điện thoại tào lao, hơn nữa tôi còn không thể đổi điện thoại!”
Giang cầm oán giận một hồi như điên trong điện thoại.
Mộ An An nghe xong trên mặt không có biểu cảm gì lắm.
Những thứ Giang cầm gặp phải bây giờ, cô đều đã từng trải qua.
Cũng biết được, từ khi số điện thoại bị bại lộ thì những số điện thoại quấy rối kia có bao nhiêu ác độc, những người đó có thể dùng những từ ngữ vô cùng ác độc để sỉ nhục chúng ta qua điện thoại.
Lần đầu tiên Mộ An An nhận được những cuộc gọi đó ở nhà vệ sinh viện tâm thần đã bị dọa cho toàn thân run rẩy.
Không thể đổi số điện thoại là vì số điện thoại cố định quá nhiều thứ, muốn đổi sẽ vô cùng phiền phức.
Mà khi đó nguyên nhân chủ yếu khiến cô không muốn đổi điện thoại là vì Thất gia sẽ tìm cô.
“Nữ thần, cô đừng gấp, tôi đã chuẩn bị xong rồi.”
Giọng Mộ An An bình tĩnh: “Tôi điều tra được trưa hôm nay công chúa nhỏ sẽ đi một mình đến viện tâm thần xử lý chuyện đổi chuyên nghành.
Tôi đã sắp xếp một chiếc xe ở bên cạnh viện tâm thần, trong xe có thứ cô cần.”
Bên kia Giang cầm không nói gì.
Mộ An An hạ thấp giọng: “Nữ thần, cô đã từng trải nghiệm qua cảm giác tự tay báo thù chưa?”
“Anh có ý gì?”