“Tiểu thư An An, cô thông minh như vậy, cô vẫn chưa hiểu ta sao.
Ngọn nguồn sự tức giận của Thất gia, không phải cô đã làm sai điều gì, mà là cô cúp điện thoại của ngài ấy vì tên tóc xoăn đó, thậm chí còn cùng tóc
xoăn ăn lẩu.
Cô có bao giờ cúp máy Thất gia chưa? Ngoại trừ Thất gia ra, cô ở bên ngoài cùng người khác ăn lẩu chưa?”
Bác sĩ Cố nói một loạt, khiến Mộ An An đột nhiên dừng lại mọi động tác.
Mà những lời này giống như một quả bom, nổ tung trong đầu Mộ An An, bắt đầu nhớ lại từ tối hôm qua đến bây giờ, đồng thời nắm bắt được điểm mấu chốt thực sự…
”Cho nên ý của anh, Thất gia là đang ghen sao?”
“Thất gia ghen sao?”
Mộ An An lặp lại suy đoán của mình, vẫn cảm thấy có chút khó tin.
Xét cho cùng, thì từ “ghen” chỉ áp dụng cho tình cảm nam nữ mà thôi.
Mộ An An có dã tâm với Thất gia.
Nhưng từ trước đến nay, Tông Chính Ngự chỉ coi cô như một đứa trẻ mà thôi.
Bác sĩ Cố nhìn cô: “Trước mắt xem ra, hẳn là như vậy.
Nhưng không loại
trừ được việc cô đã làm chuyện gì đó khiến Thất gia tức giận, nhưng cô không muốn nói.
”
“Không có!”
Mộ An An khẳng định bản thân trong sạch: “Ngày Thất gia đi thủ đô, tôi vẫn an phận thủ thường, ngoại trừ không có nhận điện thoại của Thất gia ra, tôi không có làm chuyện gì khác.
”
Bác sĩ Cố không nói gì nữa, hắn cũng không muốn nói quá nhiều.
Từ khi Mộ An An bắt đầu đến Ngự Viên Loan, hắn vẫn luôn nhìn thấy.
Tình cảm giữa Tông Chính Ngự và
Mộ An An, không hề đơn giản, thậm chí có chút phức tạp.
Toàn bộ Ngự Viên Loan đều biết Mộ An An là tiểu công chúa của Thất gia.
Nói một cách đơn giản, mối quan hệ giữa hai người chỉ là quan tâm chăm sóc lẫn nhau, cũng không có thuần túy như vậy.
Mà tình yêu.
Hình như lại kém hơn một chút.
“Tốt hơn hết là cô nên tự mình đi xác minh chuyện này.
” – Bác sĩ cố nhắc nhở.
Nhưng Mộ An An lại cười ranh mãnh: “Muốn chứng minh thì phải có bằng chứng.
”
Nếu như nói, Thất gia thực sự ghen vì cô quá thân mật với những người con trai khác, vậy cô có thể ảo tưởng một chút không?
Thiết nghĩ, Thất gia thực sự không coi cô như một đứa trẻ sao?
Thiết nghĩ, bản thân cô cũng có một sức hấp dẫn nữ tính có thề thu hút Thất gia!
Thiết nghĩ, tình yêu thầm kín mà mình giấu kín bao năm thực chất là một niềm hy vọng có thể nhìn thấy ánh
sáng?
Nội tâm Mộ An An bị khuấy động, được bác sĩ cố nhắc nhở, cô như thể được nhìn thấy bình minh vậy.
Thứ tình cảm ẩn sâu nơi sâu thẳm nhất trái tim cô gái, không bao giờ dám bộc lộ, bắt đầu rục rịch, khát vọng chọc thủng bóng tối, khát vọng muốn nhìn thấy ánh mặt trời.
Nụ cười trên khuôn mặt của Mộ An An vô cùng rực rỡ.
Bác sĩ Cố im lặng quan sát.
Hắn vẫn luôn cảm thấy, Mộ An An là một nhà viết kịch đặc biệt -một người
có nhiều khuôn mặt.
ở Ngự Viên Loan, rõ ràng là một tiểu công chúa có chút hung tàn.
Đến trường, lại hoá trang thành một học sinh trầm lặng,ăn mặc xấu xí.
Nhưng hai hình ảnh này tương đối đều chính chắn và trưởng thành.
Chỉ có điều ở trước mặt Tông Chính Ngự, quả thật là một đứa trẻ.
Vì muốn được sủng ái, mọi hành động ngây thơ đều có thể làm được.
Bao gồm cả đau buồn, cô cũng giống như một đứa trẻ, trốn ở trong vòng
tay của Thất gia.
Lúc trước biết được Mộ An An đối với Thất gia tồn tại một loại tình yêu, vượt qua tình thân, trong lòng bác sĩ cố đã rất kinh ngạc, lại cảm thấy không thể ngờ được.
“Tiểu thư An An, tôi có thể giúp cô thu phục Thất gia.
” -Bác sĩ cố nói.
Mộ An An đang rất hưng phấn vì Thất gia ghen, nhưng đột nhiên bác sĩ cố nói một câu, cô liền có chút kinh ngạc: “Anh giúp tôi sao?”
“Có vấn đề gì sao?”