Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Nuôi Từ Bé : Đại Thúc Xin Đừng Vội

Điện thoại trên người cô rung lên một cái.
Là tiểu Cửu gửi tin nhắn đến.
Mộ An An vừa mở khóa điện thoại thì điện thoại Tông Chính Ngự liền reo lên.
Tông Chính Ngự nghiêng đầu bắt máy.
Mộ An An cúi đầu đọc tin nhắn.
Tiểu Cửu: Chị, Cửu Cửu chán quá đi, chị sang ăn cơm cùng em đi.
Mộ An An: Trưa nay chị phải ra ngoài một chuyến.
Tiều Cửu: Chị đi đâu thế, đưa tiều Cửu đi cùng với.
Tiểu Cửu: Chị xem, tiểu Cửu bây giờ đang chớp chớp mắt, đôi mắt to vô tội ngây thơ lộ ra đầy sự mong chờ.
Mộ An An nhìn tin nhắn tiểu Cửu gửi đến, tiểu Cửu đang dùng chính mặt mình để làm meme.
Mắt cô bé vốn đã to tròn, lúc này còn đang chớp chớp, thật sự rất đáng yêu.
Mộ An An không kiềm được mà cười lên.
Cô đứng lên khỏi người Thất gia, gọi điện thoại cho tiểu Cửu.
Bên kia rất nhanh đã bắt máy: “Chị, có phải là chịu đưa tiểu Cửu đi rồi không, tiểu Cửu yêu chị quá đi, bắn tim, hôn gió!”
Mộ An An càng cười vui vẻ.
Tông Chính Ngự ở bên cạnh đang nghe máy xoay đầu nhìn cô một cái, vươn tay gõ nhẹ lên trán cô, khóe miệng nhếch lên thành một nụ cười cưng chiều.
Âm thanh nói lên cũng nhẹ đi không ít.
Mộ An An nói với tiểu Cửu: ừm, chị muốn đi ăn cơm với người cha cặn bã kia, em muốn đi không, nhưng có lẽ sẽ không vui lắm.”
“Đi ạ đi ạ.”
Giọng tiểu Cửu vui vẻ: “Bây giờ em không sợ không vui, chỉ sợ chán, chị đưa em đi với. Em đảm bảo sẽ ngoan ngoãn, không làm loạn.”
Không biết là do quá chán nên cấp thiết muốn ra ngoài chơi.
Hay là vô tình.
Mà lúc Mộ An An nói ra bốn chữ ‘Người cha cặn bã’, tiểu Cửu đã không hề để ý đến.
Mộ An An nói: “Không cần em ngoan, đến lúc đó em muốn quẩy như thế nào thì quẩy.”
“okok, vậy em đợi chị ở đâu?’
“ừm, em đợi chị đến đón em rồi cùng đi.”
“Được được.”
Nói xong với tiểu Cửu, Mộ An An liền ngắt máy.
Cùng lúc đó Tông Chính Ngự cũng ngắt điện thoại, anh nói: “Hiện giờ ta phải lên công ty một chuyến, ta đưa cháu và bạn cháu đến Giang gia nhé?”
Mộ An An lắc đầu: “Cháu bảo tài xế lái một chiếc khác ạ.”
Tông Chính Ngự cau màu, anh bưng mặt Mộ An An kéo cô vào người.
Anh nhìn cô ờ khoảng cách gần: “Bé con, sao ta lại có cảm giác cháu như đang kim ốc tàng Kiều thế?”
“Cái kim ốc đó là của chú đó.”

Nhấn Mở Bình Luận