.
Mộ An An vội ôm lấy và che mặt cô lại.
Nhưng khi sờ thấy khẩu trang trên mặt Tiểu Cửu, Mộ An An rất bình tĩnh vỗ vào đầu cô ấy.
Khi ngẩng đầu lên, Thất gia vừa lướt nhìn một cái, nghiêng đầu, biểu hiện nghi ngờ.
Tuy là tỏ vẻ nghi ngờ.
Nhưng ngược lại Mộ An An lén quan sát biểu hiện của Thất gia, cũng không biết khi nãy Tiểu Cửu ngẩng đầu dậy, anh ấy có nhìn thấy gì không?
Theo lý mà nói thì Tiểu Cửu đeo khẩu trang, đội nón len, vốn dĩ cả mặt đều bị che khuất.
Nhưng đối mắt to tròn của Tiểu Cửu lại rất dễ nhìn thấy.
Thất gia lại không phải người bình thường của Tiểu Cửu mà là anh trai cô, Mộ An An còn lo lắng anh ấy nhìn thấy sẽ nhận ra Tiểu Cửu.
Đáng tiếc.
Mộ An An lén lút quan sát Thất gia cũng không quan sát ra được
gì-
Người đàn ông này trước giờ luôn điềm tĩnh, biểu hiện luôn lạnh nhạt, ánh mắt ưa nhìn nhưng lại quá trầm tĩnh.
Muốn quan sát được trên mặt
người đàn ông này có gì, quả là nói chuyện viễn vông.
Nhưng biểu hiện nghi hoặc Mộ An An, Tông Chính Ngự chỉ là bỏ tay ra khỏi túi áo.
Cầm điện thoại trên tay hướng về Mộ An An lắc lắc mấy cái, sau đó xoay người đi về chiếc xe kia.
Tài xế đã mở sẵn cửa xe, Thất gia cúi xuống bước vào xe và đóng cửa xe lại.
Sau đó xe từ từ khởi động, đi ngang qua Mộ An An.
Xe của Thất gia đi ngang qua Mộ An An hai lần, Mộ An An nhìn thấy Thất gia ngồi trong xe liền cúi đầu vào màn hình điện thoại.
Lúc sau, điện thoại của Mộ An An rung lên.
Vừa bắt đầu rung được một lúc.
Sau đó liền tắt đi.
Điện thoại của Mộ An An để trong túi quần, Tiểu Cửu vừa hay lấy được.
Rung lên một hồi, Tiểu Cửu không cảm thấy gì nhưng khi
rung liên tục một lúc lâu thì Tiểu Cửu vội vàng lấy ra.
“Chuyện gì vậy? Thất gia có phải gửi gì không, vừa nãy không nói, bây giờ khởi binh hỏi tội à?” -Tiểu Cửu thốt lên, hai mắt mờ to.
Nhưng khi nói xong lại rơi nước mắt: “Không đúng, với tính cách bạo chúa đó thì nếu thật sự phát hiện ra, anh ấy sẽ lập tức xử lý chị rồi, làm sao mà nhắn tin được.”
“Vậy là tại sao?”
“Chị dâu, hiện tại em rất sợ, em
cảm thấy trên đầu Cửu Cửu như có một con dao, có thể lấy mạng em bất cứ lúc nào.”
“Chị nói xem, nếu em bị Thất ca giết tại Giang Thành, ba mẹ em có phải còn cho rằng em cùng một gã đàn ông nào đó bỏ trốn rồi mặc kệ em chết thê thảm ờ
nơi xa lạ này, đây là..chết nơi
đất khách quê người!”
Tiểu Cửu càng nói càng thấy bi thảm.
Mộ An An nhìn cô ấy với vẻ mặt không nói nên lời, từ hộc xe lấy ra một gói thức ăn, tháo bỏ lớp bọc bên ngoài và bỏ vào miệng Tiểu Cửu.
Dùng thức ăn để bịt miệng đứa nhóc này lại.
Vừa bắt đầu đã cảm thấy những lời nhảm nhí này vô cùng đáng yêu, cứ cằn nhằn mãi không ngưng, nói chuyện cũng rất thú vị.
Nhưng nghe nhiều thì cũng có chút đau đầu.
Mộ An An cảm thấy bản thân và Thất gia đều giống nhau về bệnh đau đầu.
Đợi Tiểu Cửu bình tĩnh hơn, Mộ An An liền đem điện thoại ra kiểm tra tin nhắn.
Mộ An An lướt cả ngày mới lướt đến cái đầu tiên, sau đó theo thứ tự từng cái từng cái lướt xuống.
Tiểu Cửu một bên nhìn thấy liền mím môi và không nói gì.
Vả lại còn lấy điện thoại ra.
Chia những người anh trai ra thành nhóm rồi gửi một tin nhắn vào đó.
Tiểu Cửu: Cửu Cửu muốn mua đồ nhưng không có tiền.
Tin nhắn này của Tiểu Cửu đã được gửi đi nhưng đến vài phút sau cũng không có ai trả lời.
Mộ An An đã nhận chuyển khoản rồi, túi tiền rủng rỉnh còn nhìn Tiểu Cửu nói: “Đợi xem, Tiểu Cửu em muốn mua gì, chị dâu đều mua hết.”
Tiểu Cửu ấm ức nhìn Mộ An An lại cúi đầu nhìn chiếc điện thoại không ai trả lời tin nhắn của mình.
Đột nhiên cảm thấy bản thân không phải thảm bình thường.
Nghĩ lại lúc nãy, cô nhìn thấy qua kính chiếu hậu.
Thấy một người lạnh lùng vô tình, không có tính kiên nhẫn, tính khí siêu tệ lại còn đặc biệt nguy hiểm, chỉ cần cô hít thở thôi Thấy ca, đột nhiên lại đối đãi với người khác ấm áp như vậy.
Cô cũng không dám tin đó là Thất ca của mình.
Bao gồm cả hiện tại….
Điện thoại của Tiều Cửu rung lên một hồi, trong lòng cô bỗng rất vui mừng.
Sau đó điện thoại lại tiếp tục reo lên, Tiểu Cửu lại càng thấy phấn khích.
Tiểu Cửu không kịp xem tin nhắn đã trả lời liền khoe khoang với Mộ An An: “Chị An, không cần không cần, Tiểu Cửu có tiền, mấy người anh trai của Tiểu Cửu đã
chuyển khoản cho em rồi, Tiểu Cửu cũng có tiền mà, không tin thì chị xem này, chị xem..”
Tiểu Cửu không nói vế sau mà chỉ im lặng.
Mở hộp đối thoại đầu tiên ra xem.
Đại ca: Trong vòng một ngày còn không về, hậu quả tự gánh lấy.
Nhị ca: Muốn chết hả?