Khi nảy ra ý nghĩ Mộ Tài Tiệp là người giả mạo, Mộ An An liền cảm thấy rất táo bạo nhưng không phải là không thể.
Giờ đây, vai trò lớn nhất của cô đối với nhà họ Giang bao gồm cả kẻ bí ẩn đã mạo danh Thất gia suốt những năm qua, là manh mối liên quan đến phương án thuốc thông minh.
Mộ An An thậm chí còn mạnh dạn đoán rằng người bí ẩn sẽ biết Mộ An An có mật mã của loại thuốc thông minh.
Với thân phận của Mộ Tài Tiệp
như vậy thì tiếp cận Mộ An An là một sự lựa chọn đúng đắn.
Một mặt, Mộ Tài Tiệp là em trai Mộ Thanh, khi Mộ Thanh còn sống luôn hết lòng chăm sóc Mộ Tài Tiệp, nói là em trai nhưng thực ra đối xử không khác gì Mộ An An là bao.
Mặt khác, Mộ Tài Tiệp và Mộ An An cũng đã sống cùng nhau được 12 năm, ít nhiều gì cũng có cảm tình.
Vì vậy có khả năng là vì mối quan hệ này nên người bí ẩn kia mới cho người giả làm Mộ Tài Tiệp,
tiếp cận Mộ An An và điều tra manh mối.
Nghĩ như vậy thì có thể hiểu tại sao Mộ Tài Tiệp mất tích 8 năm, xảy ra mâu thuẫn với Giang Trấn, đột nhiên lại mở một tiểu viện trên rừng núi này với sự tài trợ của Giang Trấn.
Nếu là vậy thì đây là Mộ Tài Tiệp thật sự sao?
“Chị, chị nói là tính tình người đó thay đổi rồi sao?”
Tiểu Cửu ngồi bên cạnh Mộ An An, đột nhiên mở miệng hỏi, quay
đầu qua nhìn Mộ An An: ‘Tính tình của người ta nhất định sẽ thay đổi.”
Mộ An An quay đầu nhìn Tiểu Cửu.
Tiểu Cửu nói: “Đình Đình chẳng phải là ví dụ điển hình nhất sao?”
Mộ An An vẫn không nói.
Tiểu Cửu nói tiếp: “Lúc trước em có nói với chị rồi, con người Đình Đình này khi nhỏ chỉ là một cô gái vừa nhõng nhẽo vừa nhát gan, lại còn mít ướt, lại còn hèn nhát….”
Ngược lại với Tống Đình, Tiểu Cửu là một người rất chuyên nghiệp.
Bẻ ngón tay, bắt đầu đếm từng thời kỳ lịch sử đen tối lúc nhỏ của Đình Đình.
“Nói cho chị biết, có một lần, tụi em học lớp 1 của một trường tiểu học? Hay là trường mẫu giáo, em quên mất rồi, lớp tụi em có một thằng béo tỏ tình với Đình Đình, nhưng sau khi phát hiện ra Đình Đình là con trai thì ngày nào cũng kéo Đình Đình vào nhà vệ sinh nam để bắt nạt, còn em dùng một cước đã đá thằng béo đó vào
bồn cầu thì thằng béo đấy mới ngưng.”
Tiểu Cửu nói xong còn hất hàm lên một cách tự hào.
Đây đều là những thành tựu to lớn của cô ấy.
Mộ An An nghe xong liền cười đến chảy nước mắt: “Sau đó thì sao?”
“Sau đó gì chứ?”
“Em đá người ta một phát vào bồn cầu thì phải có phần kế tiếp chứ?”
“Kế tiếp không chỉ thằng béo đấy bị kẹt trong bồn cầu, sau đó gọi cả lính cứu hoả đến, em bị gọi phụ huynh, về đến nhà bị ba đánh cho một trận….”
Nói về sau, Tiểu Cửu càng nói càng nhỏ tiếng.
Nhưng không phải vì chột dạ.
Chủ yếu là vì mất mặt.