Ngay cả Lê Nhất Ninh cũng nhân lúc giờ nghỉ buổi tối, chạy đi rạp phim với Phó Mộng cùng Tiểu Ngọc đế xem lần hai.
Mổi lần xem Lê Nhất Ninh đều cảm thấy hình như Hoắc Thâm lại tài giỏi thêm một chút, ấn tượng về anh ở trong lòng cô lại sâu thêm.
Chiều ngày hôm đó, Lê Nhất Ninh đang quay phim với mọi người.
Mọi người ồn ào náo nhiệt, nhưng cũng chỉ có Mộ Tùng Nam và Phó Mộng đang đấu võ mồm, Dịch Tử Mặc thì khồng mấy nói chuyện giống như thường ngày, Trang Lam cũng khá ít nói, đều im lặng xem kịch bản.
Lúc đang nói, đột nhiên bên cạnh truyền tới một giọng nói.
“Đang nghĩ gì thế?”
Lê Nhất Ninh sững người, nhìn về phía Dịch Tử Mặc: “Anh đang nói chuyện với tôi?”
“ừm.”
Nghe xong, Lê Nhất Ninh mỉm cười chỉ bọn Phó Mộng nói: “Đang xem chị Phó Mộng bọn họ.”
Dịch Tử Mặc nương theo ngón tay cô nhìn qua một cái, tầm mắt rơi trở lại trên người cô.
“Cô không qua đó?”
Lê Nhất Ninh cười khẽ: “Không đâu, họ đang chơi khá vui vẻ kia mà.”
Dịch Tử Mặc gật đầu, khựng lại rồi hỏi: “Cồ với thầy Hoắc ” Lời còn chưa nói hết thì mắt cô gái
ngồi bên cạnh anh ta đột nhiên vụt sáng, ánh mắt lấp lánh đang nhìn về một nơi nào đó.
Anh ta hơi ngớ người, nương theo tầm mắt của Lê Nhất Ninh nhìn qua đó.
Cách đó không xa có hai người đang đứng, người dần đầu rất quen mắt, mọi người dều quen
mắt.
Anh ta vừa nhìn, ngay cả nhân viên công tác khác của đoàn phim cũng phát hiện.
Ngay lúc Lê Nhất Ninh còn chưa động đậy thì đã có người kinh ngạc hô lên rồi: “Thầy. thầy Hoắc?”
Hoắc Thâm đội mũ lưỡi trai chỉ để lộ hơn nửa gương mặt đẹp trai, anh nhìn những người khác, hơi gật đầu: “Chào mọi người.”
Nói xong, anh quay đầu nhìn về bên Lê Nhất Ninh, khóe môi cong lên gọi một tiếng: “Ninh Ninh.”
Lê Nhất Ninh sững sờ, lập tức đứng dậy khỏi ghế.
Cô hơi có ý muốn chạy nhanh qua đó nhưng giờ giữa bạn họ chính là quan hệ theo đuổi và được theo đuổi nên cô kiềm chế lại.
Lê Nhất Ninh ho một tiếng, chớp mắt nói: “Thầy Hoắc sao anh lại tới đây rồi?”
Trong tay Hoắc Thâm còn ôm một bó hoa, nghe cô hỏi thì mỉm cười dịu dàng thừa nhận một cách thẳng thắn: “Tới thăm em.”
Lê Nhất Ninh: “! !!”
Hoắc Thâm như vậy, thật sự nghiêm túc quá đi thôi!!
Mọi người đều nhìn bọn họ bằng ánh mắt sáng lấp lánh, sợ là sẽ bỏ sót một động tác nhỏ nào đó.
Lê Nhất Ninh đứng dậy đi về phía Hoắc Thâm, mồi một bước đi dều khiến cô cảm thấy chân mình sắp nhũn ra.
Hoắc Thâm bật cười, đi thẳng tới trước mặt cồ.
“Không quay phim?”
” Đang nghỉ ngơi.”
Cô nhìn bó hoa được đưa tới trước mặt vươn tay nhận lấy: “Cảm ơn.”
Hoắc Thâm cười khẽ một tiếng, không đế ý.
Bọn truyen.Full .io và truyen.full. com, trum_truyen. vn ăn cắp trắng trợn công sức bên mình nhiều quá nên bên mình ra chậm lại hoặc ẩn bên đó sẽ không thấy được chương
Chỉ vào web bên mình mới có nhé! Hơn mấy chục chương trước
Các bạn vào mê truyện hot hoặc truyen.azz thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót nhé các bạn.
A Phúc ho một tiếng, đứng ở sau nói: “Chào mọi người, thầy Hoắc có mua cà phê và bánh ngọt, mời mọi người cùng ăn.”
Nghe xong, mọi người ngầm hiểu mà cùng dời lực chú ý tới mấy món ăn bên kia.
Chỉ trong chốc lát, bên này chỉ còn lại Hoắc Thâm và Lê Nhất Ninh thôi.
Hai người đối mắt nhìn nhau, Lê Nhất Ninh chỉ chỉ: “Đi phòng nghỉ ngơi không?”
Hoắc Thâm ngừng lại mâỳgiây: “Ra xe đi.”
Anh chỉ: “Có mang quà cho em.”
“Hả?”
Lê Nhất Ninh hơi bất ngờ nhưng thấy ánh mắt của Hoắc Thâm nghiêm túc như vậy, cô gật đầu mà không hề nghĩ ngợi: “Được ạ.”
Hai người quang minh chính đại rời đi, mọi người tuy tò mò cũng muốn bát quái, nhưng không có gan theo qua đó.
Lê Nhất Ninh còn giấu đầu hở đuôi nói một câu với Tiểu Ngọc: “Tiểu Ngọc, thầy Hoắc mang chút đồ cho chị, chị ra xe lấy một chút.”
Tiểu Ngọc:” Chị Ninh Ninh chị đi đi.”
” ừm.”
Lúc đi sóng đôi với Hoắc Thâm, Lê Nhất Ninh ho một tiếng nhìn anh: “Sao đột nhiên lại tới đây?”
Hoắc Thâm nhướng mày: “Thăm em.”
Lê Nhất Ninh liếc thấy cách nhân viên công tác càng lúc càng xa bèn hạ giọng nói: “Thật không?”
Hoắc Thâm cười dịu dàng, mở cửa xe ra: “Lên xe, anh sẽ nói với em là thật hay là giả.”
Lê Nhất Ninh: ” ”
Cô lên xe, còn chưa kịp phản ứng lại thì Hoắc Thâm đã theo lên rồi, còn tiện tay đóng luôn cửa xe lại.
Giây tiếp theo, bó hoa trong lòng Lê Nhất Ninh bị lấy ra, cả người cô rơi vào một vòng ôm ấm áp.
Hơi thở nóng bỏng của người đàn ông vừa chân thật vừa mê người.
Cô nhịn không được cúi đầu xuống khẽ ngửi, còn chưa kịp phản ứng lại thì nụ hôn cực nóng của Hoắc Thâm đã rơi xuống rồi, giống như muốn nuốt cô vào trong bụng vậy.
Lê Nhất Ninh nức nở một tiếng, đón nhận nụ hôn thân mật của anh.
Đầu lưỡi của Lê Nhất Ninh bị đau, bị hôn tới hoa mắt chóng mặt, đầu óc xoay vòng vòng không cách nào suy nghĩ được gì cả.
Không gian trong xe chật hẹp, hôn (Tược một lúc, Lê Nhất Ninh khồng biết bản thân đã thay đối tư thế từ lúc nào, biến thành cô ngồi trên người Hoắc
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyen_hot_moi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!