Cô ‘ừm’ một tiếng, hơi có phần bất ngờ: “Nhưng mà em có điều cảm thấy bất ngờ là tại sao họ
không mắng em nữa.”
Phó Mộng: ” Muốn chứ, nhưng ai bảo em
chính là người đầu tiên Hoắc Thâm công khai thừa nhận thích muốn theo đuổi chứ, mắng em chẳng khác nào đong nghĩa mắng idol của mình sao, bọn họ không nỡ.”
Lê Nhất Ninh nghe xong thì cười nhẹ một tiếng.
Cô chọc vào bình luận ở trên màn hình điện thoại, cười nói: “Được rồi, em sẽ cố gắng đối xử tốt với idol của mọi người.”
Nghe xong, mắt Phó Mộng sáng ngời, thích thú nhìn cô: “Cho nên em đồng ý với thầy Hoắc rồi?”
Lê Nhất Ninh bình tĩnh đứng dậy, liếc nhìn cồ một cái: “Em nói là sau này cơ mà.”
Phó Mộng: ” ”
*
Hoắc Thâm đang ngồi cùng đạo diễn Thẩm ở trong phim trường.
Đạo diễn Thẩm nhìn anh: “Có chỉ dạy cho Ninh Ninh không?”
Hoắc Thâm nhàn nhạt đáp một tiếng: “Cô ấy đóng không tốt?”
Đạo diễn Thấm cười khẽ: “Cái này thì không có, đóng thì đóng không tệ nhưng thiếu chút cảm xúc.”
Ông nghĩ ngợi rồi nói: “Ninh Ninh đóng cảnh tình cảm không được tốt lắm.”
Hoắc Thâm ‘ừm’ một tiếng, nhìn cô gái xinh đẹp cách đó không xa, trên mặt hiện lên ý cười khó phát hiện.
“Bình thường.”
Anh nhìn sang đạo diễn Thẩm: “Cô ấy không cần đóng cảnh tình cảm với người khác.”
Đạo diễn Thẩm: ” ”
Cuộc trò chuyện này không nói tiếp được nữa rồi.
Đạo diễn Thấm ghét bỏ liếc Hoắc Thâm một cái, lấm bấm nói: “Chủ nghĩa đàn ông nặng như vậy?”
Hoắc Thâm cười, không giải thích nhiều.
“Sau này sẽ tốt hơn.”
Đạo diễn Thấm: ” Im mồm, tôi muốn quay
phim rồi.”
Quay xong một cảnh phim, Lê Nhất Ninh chạy bước nhỏ từ bên kia tới bên Hoắc Thâm.
“Em xong việc rồi.”
Hoắc Thâm: “Đi thay quần áo, dẫn em đi ăn cơm.”
Mắt Lê Nhất Ninh sáng ngời, nhanh chóng đáp: “Được.”
Nói xong, cô nhìn sang đạo diễn: “Đạo diễn, tôi có thế đi được chưa?”
Đạo diễn Thẩm không còn lời đế nói, xua xua tay: “Đi mau đi.”
Lê Nhất Ninh và Hoắc Thâm đi rồi, mọi người ở phim trường không còn bát quái được nữa.
Sau khi ra khỏi phim trường rồi, Lê Nhất Ninh không dám đi quá gần Hoắc Thâm, dẫu sau giờ hai người đang trong mối quan hệ theo đuổi và được theo đuổi, cho nên duy trì một chút khoảng cách sẽ tốt hơn.
Hai người không ra ngoài ăn cơm, lúc về tới nhà thì đã có người đưa bữa tối tới rồi.
Lê Nhất Ninh ăn không ít.
Không thể không nói, tay nghề đầu bếp nhà Hoắc Thâm thật sự rất tốt.
“Anh đặc biệt cho đầu bếp tới đây sao?”
Hoắc Thâm ‘ừm’ một tiếng, nhìn vẻ mặt vui vẻ của cô: “Rất vui sao?”
Mắt Lê Nhất Ninh sáng lấp lánh: “Cực kỳ ngon luôn.”
Hoắc Thâm cười nhẹ một tiếng, xoa mặt của cô cúi đầu hồn một cái: “Vậy sau này đế đầu bếp ở lại bên này?”
“Đừng đừng.”
Lê Nhất Ninh từ chối mà không cần suy nghĩ, dịu dàng nói: “Bình thường chỉ có em với Tiểu Ngọc, hơn
nữa còn phải quay phim không có nhiều thời gian đế hưởng thụ như vậy cứ cùng ăn cơm với mọi người là được fôi, đừng phô trương quá.”
Dọn ra ngoài ở đã là không hợp quy tắc lắm rồi, nếu Lê Nhất Ninh thật sự không muốn ăn cơm ở phim trường thì cũng tự nấu ăn.
Hoắc Thâm gật đầu, dồng ý với cồ.
“Nếu muốn ăn thì bất cứ lúc nào cũng có thế gọi cho chú Hứa.”
“Được.”
Sau khi ăn cơm xong, Lê Nhất Ninh nhìn một cái: “Để em dọn cho.”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!