Dưới bài weibo được Hoắc Thâm bấm like này bỗng chốc xông vào vô số fan chân ái của Hoắc Thâm.
[Ca ca anh bị trượt tay sao!I!]
[Ca ca nếu anh bị bắt cóc thì chớp chớp mắt đi! Đừng làm loạn như vậy, trái tỉm nhỏ bé của bọn em chịu không nỗi sự giày vò này của ca ca đâu.]
[Mẹ tôi ơi, ca ca đây là bảo vệ Lê Nhất Ninh sao!] [Nói thật, bài weibo Hướng Lệ đăng thật sự rất buồn
nôn, có bản lĩnh thì chỉ rõ danh tính đi, ở đó ám chỉ xỏ xiên như vậy thật phiền.]
[Đợi một chút, có chị em nào đi lật xem...... đã bao lâu rồi thây Hoắc không có bấm like cho người ta cũng. không có đăng weibo rồi không.]
[Tôi tới nói số liệu cho mọi người biết...... weibo của thây Hoắc chúng ta đã mọc cỏ một năm rồi, ngay cả hoạt động hôm nay của mình cũng không tuyên truyền, còn như bấm like..... mỉm cười nói với mọi người, đây là lần đầu tiên bấm like cho weibo của diễn viên.]
Lê Nhất Ninh ngơ ngác nhìn rất lâu, xuất phát từ đáy lòng cô không dám tin Hoäc Thâm đang bảo vệ cô nhưng sự thật lại bày rành rành ở trước mắt rồi.
Giản Viên Viên: [A a a a a a mẹ kiếp, mình cảm thấy Hoắc Thâm ngầu quá đi! Hành động này của ông xã cậu đẹp trai lắm rồi đó! !]
Lê Nhất Ninh còn chưa trả lời thì tài xế phía trước đã quay đầu nhìn lại: “Bà chủ, tới nhà rồi.”
Cô tỉnh táo lại, quay đầu nhìn một cái thì nhìn ngôi nhà sáng đèn cách đó không xa.
Sau khi xuống xe, cảm xúc của Lê Nhất Ninh vẫn chưa bình ổn lại.
Vừa bước vào nhà lập tức đụng phải ánh mắt lên án của chú Hứa.
Lê Nhất Ninh: “..... Chú Hứa.”
Chú Hứa kiêu ngạo nhìn cô một cái, cũng không còn tích cực giống như thường ngày nữa: “Bà chủ về rồi."
“Ừm” “Bà chủ chơi vui vẻ không?”
Lê Nhất Ninh sững người chốc lát, gật đầu nói: “Tạm được, con chỉ đi dạo phố với bạn bè thôi.”
Chú Hứa 'ð một tiếng, ỉu xìu nói: “Bữa tối chỉ có một mình ông chủ ăn thôi.”
Lê Nhất Ninh: “......”
Nghe thấy lời này, cứ cảm thấy chua xót là sao chứ. Cô ho một tiếng, làm như không nghe ra lời ám chỉ của chú Hứa: “Phải không, vậy chú Hứa đã chuẩn bị món ngon gì cho ông chủ nhà chú ăn vậy?”
Chú Hứa: “Ông chủ ăn không được mấy đũa, món ngon cũng lãng phí hết rồi.”
“Vậy sao.”
Không hiểu vì sao, trong lòng Lê Nhất Ninh dâng lên cảm giác áy náy mơ hồ.
“Vậy chú Hứa làm thêm chút gì đó nhé?”
Mắt chú Hứa vụt sáng.
Lê Nhất Ninh sờ lỗ tai: “Con giúp chú bưng lên đó?”
Chú Hứa: “Vâng ạ."
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!