Chương 240
Vân Thư kinh ngạc nói:” Cô đánh giá bản thân mình thập. như vậy?”
An Kỳ: “Tiểu Thư, cô đi đi, thật đấy”
Vân Thư phẫn hận nhìn Nara: “Cô nhẫn tâm muốn tách chúng tôi sao?”
Nara: “Đừng nhìn tôi như vậy, tôi nhãn tâm”
Vân Thư đau đớn nói: “Cô thật là tàn nhân”
Vân Thư nắm lấy tay Nara không chịu buông.
Cuối cùng, ông trời không phụ người có lòng, Vân Thư vào được đoàn phim như cô mong muốn, An Kỳ cũng vào. đoàn phim như cô ây mong muốn.
Trong xe bảo mẫu của Bạch Anh có thêm hai người chen chúc, trò chuyện cười nói dọc đường, tâm trang lo lăng của Bạch Ảnh bị cuốn đi mắt.
Đến đoàn phim, Vân Thư và An Kỳ vừa xuống xe đã biến mắt. Nara đứng hoảng loạn trong gió, Chu Tuần: “Người trẻ tuôi cầm tỉnh con thỏ, chạy nhanh”
An Kỳ và Vân Thư: chia thành hai nhóm, nơi quay phim rất lớn, phần lớn là phim truyền hình cô trang, Vân Thư lang thang khắp nơi.
Cuối cùng thì cũng được nhìn thấy thần tượng của mình. É, thần tượng đang bị theo dõi?
Vân Thư quên mắt mục đích đến của mình, vậy mà còn tưởng tượng ra cảnh anh hùng cứu mỹ nhân, nhân tiện xin chữ ký.
Vân Thư lén lút theo sau người đàn ông đội mũ lưỡi trai, người đàn ông đi theo Bạch Phàm.
Trong phòng nghỉ ngơi, Cao Duy Dụy đứng dựa vào tường với kiểu tóc uốn sóng lớn.
Bạch Phàm tức giận: “Sao, nữ thần tói thăm à?”
Cao Duy Duy: “Bạch Phàm, đưa tôi cái đó.”
Bạch Phàm lấy một thẻ nhớ ra từ trong túi, nói: “Muôn à, lấy gì để đổi?”
Cao Duy Duy đi tới giành, Bạch Phàm lùi lại: “Nhất định phải đôi thứ có giá trị tương đương. Em nói xem tôi cho. em bảo bôi của tôi rồi, ban đêm tôi phải lấy gì để thả con cháu tôi ra?”
Lên google tìm kiếm từ khóa metruyenH0tMoi để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!