CHƯƠNG 1924
“Anh muốn điều gì, đáng lẽ em phải biết mới đúng chứ.” Đường Bách Khiêm nhìn chằm chằm vào Dương Tầm Chiêu, hai tình địch gặp nhau, không khí thù hận lan tràn xung quanh, đáng tiếc là Hàn Nhã Thanh lại đứng về phía của Dương Tầm Chiêu, tuyên bố rõ ràng sự thất bại của Đường Bách Khiêm.
“Trước đây tôi đã nói rồi, giữa chúng ta không có khả năng.” Hàn Nhã Thanh cau mày, anh ta cứ quấn lấy cô như vậy không cảm thấy mệt sao? Hơn nữa cô cũng sắp sửa lấy chồng rồi.
“Bây giờ em nhìn Đường Minh Hạo đi, rồi nói không thể một lần nữa với tôi.” Đường Bách Khiêm ấn vào vai Đường Minh Hạo, nhìn thẳng về phía Hàn Nhã Thanh.
“Anh đến mức phải dùng Đường Minh Hạo ra để uy hiếp tôi sao? Xem ra anh biết rõ là tôi tuyệt đối sẽ không bao giờ yêu anh.” Hàn Nhã Thanh nhìn Đường Bách Khiêm đầy châm chọc. Con người này đã khác hoàn toàn với thời điểm họ mới quen biết. Hàn Nhã Thanh không biết ai đã khiến anh ta trở nên như bây giờ, nguy hiểm, điên cuồng, là vì cô sao? Hay là vì không có được thứ mà mình muốn?
“Chỉ cần có ích là được.” Trước đây những thủ đoạn mà anh ta dùng không phải những này, có hữu dụng chút nào không? Vì sao không thẳng thừng luôn đi?
Hàn Nhã Thanh nhìn Đường Bách Khiêm chằm chằm rồi lại nhìn Minh Hạo, hỏi: “Vậy anh muốn cái gì?”
“Em biết mà.” Đường Bách Khiêm nói, Hàn Nhã Thanh cau mày, Đường Bách Khiêm chợt bật cười: “Bây giờ anh nghĩ có thể thay đổi một chút đấy, ví dụ như giữa Dương Tầm Chiêu và Đường Minh Hạo, em chỉ có thể chọn một người thôi.”
Hàn Nhã Thanh bình tĩnh nhìn Đường Bách Khiêm, anh ta đang mộng tưởng điên cuồng, cho dù là Dương Tầm Chiêu hay Đường Minh Hạo thì cô cùng đều không từ bỏ.
Sự im lặng của Hàn Nhã Thanh khiến Đường Bách Khiêm phát điên, cô vẫn không hiểu được tình hình bây giờ sao? Hiện tại anh ta là người đang khống chế tình hình, chỉ cần một câu nói của anh ta thì cho dù là Dương Tầm Chiêu, Hàn Nhã Thanh hay Đường Minh Hạo thì tất cả cũng đều sẽ chết ở đây!
“Em không muốn lựa chọn sao? Vậy thì anh có thể chọn giúp em?” Đường Bách Khiêm tức giận nói.
“Tại sao anh lại đến đây?” Hàn Nhã Thanh hỏi, đôi mắt cô sáng như thủy tinh, mỗi lần cô nhìn Đường Bách Khiêm, anh ta luôn cảm thấy cô có thể nhìn thấu hết toàn bộ nội tâm của anh ta. Sự thối nát và đê hèn của mình cũng khiến chính Đường Bách Khiêm cảm thấy không thoải mái, khó thể chấp nhận được.
“Bởi vì ở đây ít người, nếu mấy người chết ở đây thì cũng không có ai biết cả.” Đường Bách Khiêm cười khẩy, nếu ở bên đó thì anh ta muốn làm gì cũng sẽ bị hạn chế bởi người khác, chi bằng đến luôn nơi này.
Tình cờ anh ta nghe được rằng người dân trên đảo này chọn những thứ mà mình muốn, không một ai thẳng thừng từ chối.
“Vậy ngay từ đầu là anh không đã định để chúng tôi sống sót trở về?” Hàn Nhã Thanh hỏi ngược lại, Dương Tầm Chiêu hay cô hay những người khác đến đảo Xích Lê, Đường Bách Khiêm đều không định để họ sống sót quay về sao? Anh ta lấy đâu ra sự tự tin đó thế?
“Đúng vậy, nếu không có được thứ mình muốn thì chúng ta cùng chết ở đây đi!” Vẻ mặt Đường Bách Khiêm trở nên điên cuồng, anh ta không có được Hàn Nhã Thanh thì cũng không muốn ai có được, bất cứ ai cũng vậy!
Bạn đang đọc truyện mới tại Me truyenhotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!