CHƯƠNG 1947
“Không sai, vậy thì, dừng ở đây đúng là kết quả tốt nhất.” Liễu Ảnh cũng bĩnh tĩnh lại, anh cho rằng chỉ có anh biết từ bỏ thôi sao? Ngay từ đầu, người từ bỏ là cô, chẳng qua là vì muốn cho mình và anh một cơ hội thôi. Nếu làm vậy là thừa thãi vậy thì thu lại, càng tốt.
Tư Đồ Không nhìn Liễu Ảnh, ánh mắt sa sầm xuống. Quả nhiên là vậy, ba Liễu Ảnh chính là giới hạn của cô, tuyệt đối không thể nhắc tới, trước đây giữa họ yên ắng như không có chuyện gì, năm tháng bình yên, chỉ vì hai người đã bỏ qua một số chuyện nên mới có thể ở bên nhau bình thường, nhưng một khi nhắc tới thì ngay cả nói chuyện cũng khó khăn.
“Anh cũng chỉ tới thông báo với em chút thôi.” Tư Đồ Không cưỡng ép mình nói ra, ánh mắt anh khóa chặt trên người Liễu Ảnh, luyến tiếc, không nỡ, khuôn mặt này, người con gái này, anh không bao giờ nỡ từ bỏ.
“Tôi chấp nhận rồi.” Liễu Ảnh không yếu thế, rất tốt, bắt đầu và kết thúc, đều do một mình Tư Đồ Không quyết định. Hiện giờ công ty nhiều việc như vậy mà Tư Đồ Không vẫn còn có thời gian tới tạm biệt cô, cũng xem như là rất coi trọng cô rồi.
“Ừ.” Tư Đồ Không bỗng chốc không biết nói gì, anh hy vọng biết bao, những lời này sẽ được nói vào một lúc khác, câu trả lời của Liễu Ảnh cũng không phải vào lúc từ biệt.
“Tôi rất muốn hỏi tổng giám đốc Tư Đồ một chuyện, sao đột nhiên lại từ bỏ?” Liễu Ảnh nhìn chằm chằm Tư Đồ Không, ngoại trừ khuôn mặt có chút nhợt nhạt của anh ra thì không nhìn thấy chút gì khác thường cả, cũng may là hôm qua anh không bị thương. Liễu Ảnh thầm cảm thấy may mắn trong lòng.
“Vì vụ tai nạn xe hôm qua.” Tư Đồ Không không nói dối, nhìn vẻ mặt khó hiểu của Liễu Ảnh, nghiêm túc giải thích: “Vì vụ tai nạn xe hôm qua quá khốc liệt, khi anh nhào về phía em là vì muốn chắn tất cả cho em, nhưng hai chúng ta đều không sao, còn những người xung quanh thì lại rất nghiêm trọng. Khoảnh khắc đó, anh cảm thấy ngoại trừ sống chết ra, những chuyện khác đều là chuyện nhỏ. Giữa chúng ta, nếu đã không còn cơ hội, vậy thì nên buông bỏ đi, buông tha cho anh, cũng buông tha cho cả em.”
Tư Đồ Không nghiêm túc nói, Liễu Ảnh nghiêm túc lắng nghe. Người ta nói, sau khi trải qua ranh giới sống chết một lần, ai cũng sẽ thay đổi suy nghĩ, xem ra, Tư Đồ Không cũng vậy. Đúng thế, ngoại trừ sống chết ra, những chuyện khác đều là chuyện nhỏ, tình cảm có là gì, không ai là không thể thay thế.
“Tôi hiểu rồi, vậy thì dừng ở đây đi, cảm ơn anh thời gian qua đã ở bên tôi.” Liễu Ảnh hít sâu một hơi, không thể để lộ chút yếu đuối, không thể để lộ sự lưu luyến ra. Hiện giờ vừa hay, chia tay êm đẹp, bao nhiêu người cầu mà không được.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!