Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô vợ thay thế

Cố Tri Dân tắm xong ra ngoài, vừa lau tóc, vừa đi lấy điện thoại đặt trên tủ đầu giường.

Anh vừa cầm điện thoại lên, liền phát hiện trên vỏ sau điện thoại dính một vài mảnh vụn nhỏ.

Đưa tới mũi ngửi, hình như là…mùi bánh quy.

Anh nhớ, trước khi anh vào tắm thì mở bịch bánh quy cho Thẩm Lệ.

Động tác lau lóc của Cố Tri Dân khựng lại, lau điện thoại lên khăn lông một chút, đặt sang một bên, nhàn nhã lau tóc khô một nửa mới cầm điện thoại đi ra ngoài.

Thẩm Lệ ngồi trên sofa, không ăn vặt cũng không xem tivi nữa, đang chơi điện thoại, ngón tay không ngừng bấm trên màn hình, hình như đang gõ chữ, dáng vẻ tập trung tinh thần, cũng không biết là đang nói chuyện với ai.

Trên bàn trà đều là đồ ăn vặt, hộp khăn giấy rơi trên mặt đất.

Cố Tri Dân đi tới, nhặt hộp khăn giấy lên, Thẩm Lệ mới phát hiện anh tới.

Cô vừa nãy còn đang chat messenger với Hạ Diệp Chi Cố Tri Dân ở ngoài có bồ, bây giờ nhìn thấy anh, khó tránh khỏi có chút chột dạ, hoảng loạn tắt màn hình điện thoại, đặt sang một bên.

“Anh tắm xong rồi à.”

Lúc Thẩm Lệ chột dạ, nhìn cực kỳ ngoan ngoãn.

Cố Tri Dân vừa thấy cô như vậy liền biết có chuyện, nhưng anh không vạch trần.

Anh lướt mắt nhìn đồ ăn vặt trên bàn, hỏi: “Không ăn nữa?”

“Còn ăn.” Thẩm Lệ vội cầm túi bánh quy ban nãy Cố Tri Dân mở cho cô, ôm vào lòng.

Bánh quy đã bị ăn chỉ còn một nửa.

“Ngon không?” Cố Tri Dân hỏi cô.

“Ngon, anh có muốn thử không?” Thẩm Lệ cầm lên một miếng bánh quy hỏi anh.

Cố Tri Dân áp sát tới, ý bảo Thẩm Lệ đút anh.

Thẩm Lệ cười đút cho anh một miếng: “Cảm thấy thế nào? Ngon không? Bánh quy này rất thơm.”

Cố Tri Dân không nhận ra bánh quy với bánh quy có gì khác biệt, nhưng vẫn gật đầu.

“Bỏ đi, anh lại không thích ăn mấy thứ này.” Thẩm Lệ lại cầm bánh quy lên bỏ vào miệng mình, như nhớ tới gì đó, nói: “Đúng rồi, đưa điện thoại của anh cho em xài một chút, em gọi điện thoại cho Diệp Chi, điện thoại của em cũng không biết làm sao nữa, điện thoại gọi không được.”

Thẩm Lệ nói xong, hận không thể cắn nát răng mình.

Hạ Diệp Chi nói rồi, kêu cô hỏi thẳng Cố Tri Dân, nhưng cô vừa mở miệng, lời nói ra liền không chịu khống chế của bản thân.

Trong lòng cô muốn hỏi chuyện điện thoại, nhưng nói ra miệng lại trở thành muốn mượn điện thoại của anh dùng một lát.

Mượn cớ vụng về như vậy, bản thân cô cũng cảm thấy không thể tin, Cố Tri Dân đương nhiên càng không tin.

“Điện thoại của em cũng xài gần hai năm rồi, ngày mai lại mua cái mới cho em.” Cố Tri Dân đưa điện thoại của mình cho Thẩm Lệ, giọng điệu và thái độ đều không nhìn ra có chút hoài nghi nào.

Diễn kịch, Thẩm Lệ là chuyên nghiệp.

Cô nhận điện thoại Cố Tri Dân đưa tới, tay còn không quên cầm thêm miếng bánh quy nhét vào miệng, tự nhiên lại hời hợt.

Bạn đang đọc truyện mới tại metruyenhotmoi . Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận