Trước ngày diễn ra sinh nhật của Lạc Như Song thì cô đã bị Tiêu Tú Trân, Lý Tinh Thần và Bạc Vi kéo đi mua sắm.
Khi này Tiêu Tú Trân còn vỗ ngực nói:
- Chị dâu thích gì thì cứ mua nó, anh hai em giàu lắm.
Lạc Vô Song không đáp mà chỉ cười nhẹ, nếu như bây giờ Tiêu Tú Trân biết rằng toàn bộ số tiền mà Tiêu Uẩn có đều nằm ở chỗ cô thì sao nghĩ? Chắc là vui lắm ha?
Cứ như vậy mà từ sáng sớm họ đã kéo cô đi mua sắm, nào là váy vóc, nào là giày dép, nào là nước hoa rồi son phấn nữa. Tuy họ biết Lạc Vô Song rất xinh đẹp rồi, nhưng ngày mai cô phải là người xinh đẹp nhất, phải chiếm trọn tâm điểm của sự chú ý thì mới hả dạ được.
Chiếc váy đầu tiên mà họ chọn cho cô là một váy công chúa bông xòe rất to, nhìn vào cứ như cô dâu vậy đó. Nhưng chi tiết quá rườm rà, lại còn quá lố lăng nên Lạc Vô Song và Bạc Vi đã lắc đầu.
Đến chiếc váy thứ hai là một loại váy ngắn, vừa thanh lịch lại còn tinh tế khoe ra đôi chân dài trắng nõn miên man của cô, nhưng bộ này không đủ làm điểm nhất nên Tiêu Tú Trân và Lý Tinh Thần đã lắc đầu.
Chiếc váy thứ ba được thử là một chiếc váy được thiết kế ôm sát cơ thể, còn là loại váy dạ hội trang nhã với chi tiết xẻ tà thì cũng làm tôn lên vẻ yêu kiều và mị hoặc của Lạc Vô Song. Hơn nữa điểm nhấn chính là cái nơ to ở phía sau lưng, chi tiết này cộng với phần lưng được phô ra đầy quyền rũ, nếu kết hợp với sợi dây chuyền kim cương mà cách đây hai ngày Tiêu Uẩn đã tặng cho cô thì đúng là kết hợp tuyệt vời.
Và sau đó họ đã quyết định chọn chiếc váy đó cho ngày sinh nhật của Lạc Như Song.
Nhưng vẫn chưa xong, tiếp theo lại chọn váy cho ngày sinh nhật của Lạc Vô Song nữa chứ. Cô cứ thay rồi lại thay, và rồi sau đó cô cũng đã chọn được chiếc váy ưng ý nhất.
[…]
Tiếp theo đó thì cả bốn người cũng ngồi nghỉ ngơi và ăn trưa, đương nhiên công việc của họ vẫn chưa xong rồi. Đến một lúc thì Tiêu Tú Trân lại nói:
- Em đã hẹn một spa cao cấp rồi, chút nữa cả bốn chúng ta đều đến đó nha?
- Được đó, cũng lâu rồi chị chưa vào spa, từ khi ở học viện là bận bù đầu bù cổ.
Và như thế là sau khi ăn trưa xong thì Lạc Vô Song lại bị “xách” đi đến chỗ spa mà Tiêu Tú Trân đã nói trước. Nhưng có một điều bất ngờ ngay khi cô và mọi người bước vào đây, một cô gái với dáng vẻ rất xinh đẹp đã bước đến, cô ấy còn nhìn Tiêu Tú Trân nói:
- Tú Trân có phải không? Đã lâu rồi không gặp em, dạo này em thế nào?
Gương mặt vui vẻ của Tiêu Tú Trân bất chợt khựng lại, ngay vào đó là một ánh mắt vô cùng chán ghét nói:
- Chưa chết, cảm ơn chị đã quan tâm.
- Em đừng như vậy mà, dù sao cũng là chỗ quen biết cũ. Dạo này… Anh trai của em thế nào? Chị nghe nói anh ấy kết hôn rồi à?
Lạc Vô Song có chút ngạc nhiên, cô gái này lại là ai mà còn quen biết với Tiêu Uẩn nhỉ? Hơn nữa, nghe cái cách mà cô ấy hỏi thăm thì cô suy đoán đây là bạn gái cũ của Tiêu Uẩn nè. Nhưng mà cái cách Tiêu Tú Trân bày tỏ thái độ thì hình như khi họ chia tay không mấy vui vẻ lắm nhỉ?
- Chị yên tâm đi, anh hai tôi kết hôn với người tốt hơn chị gấp trăm gấp nghìn lần.
Lúc này Tiêu Tú Trân liền bước đến khoác tay của cô, còn nhẹ giọng nói:
- Chị dâu, cô ta là Phong Dữ Hi, là… Ừ thì bạn gái cũ của anh hai.
Lạc Vô Song và Phong Dữ Hi đưa mắt nhìn nhau, tuy rằng cô ta đang mỉm cười rất đơn thuần, nhưng Lạc Vô Song vẫn thấy nụ cười đó chẳng có bao nhiêu thật lòng. Đến đây Phong Dữ Hi còn vui vẻ nói:
- Chào em, chắc em chưa từng nghe nhắc đến chị đúng không? Chị là Phong Dữ Hi, là phu nhân tập đoàn Hàn thị, hân hạnh gặp em.
- Lạc Vô Song, nếu nói đến thân phận thì tôi có rất nhiều, không biết chị muốn nghe cái nào nhất nhỉ?
Gương mặt đang tươi cười của Phong Dữ Hi cũng sượng lại, cô ta sau đó còn cười trừ, nói:
- Em cũng không cần bày tỏ thái độ đối địch với chị, bây giờ chị có gia đình rồi, hơn nữa giữa chị và Tiêu Uẩn cũng không còn quan hệ gì nữa.
- Biết mà, vì chị không quan trọng nên anh ấy đâu có nhắc qua với tôi. Cơ mà hơi ngạc nhiên khi biết bạn gái cũ của Tiêu Uẩn lại như thế này, có hơi thất vọng một chút.
Dù rằng ai cũng biết Phong Dữ Hi bây giờ chắc đang nóng máu lắm, nhưng cô ta vẫn cố gắng ém lại sự nóng nảy của bản thân, rồi lại cười nói:
- Hôm nay em là lần đầu đến đây à? Chị có thẻ hội viên, hay để chị trả cho lần này nha?
- Không cần chị, bọn tôi…
Mặc dù Tiêu Tú Trân đang từ chối nhưng Lạc Vô Song đã ngăn lại, cô còn cười một cái để đáp lại Phong Dữ Hi, nói:
- Vậy em cảm ơn chị nhé, chị Dữ Hi. Hơn nữa bọn em có bốn người, em hi vọng chị sẽ chiếu cố bọn em.
Nụ cười của Phong Dữ Hi bắt đầu cứng đờ, cô ta vốn dĩ mời cho có thôi, ai mà có ngờ Lạc Vô Song lại nhận luôn chứ. Nhưng dù sao cũng đã lỡ nói rồi nên cô ta cũng đành miễn cưỡng trả tiền.
Lúc này thì cả bốn người đang nằm trong phòng cho người ta massage thì Bạc Vi lại nói:
- Không ngờ Tiểu Vô Song xấu xa như vậy, lại có thể ăn tiền của bạn gái cũ của chồng mình.
- Vô Song, không nghĩ tới nha, cái miệng của cậu cũng không thiện lành lắm đâu. Lúc trước thấy cậu im im, tưởng đâu cậu hiền lành chứ.
- Mặc dù hơi không vui, nhưng ăn được tiền của bà cô đó thì em cũng rất hài lòng, chị dâu, chị cừ lắm đó.
Cứ như vậy mà bốn người vui vẻ tận hưởng gói dịch vụ VIP ở nơi này, làm cho Phong Dữ Hi tức đến mức mắt nổ đom đóm mà không dám làm gì, bây giờ muốn rút lại lời nói cũng quá muộn màng rồi.
#Yu~