Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Tổng Giám Đốc Xinh Đẹp Của Tôi


- Bộ trưởng Lý, chú lần này đúng là hãm hại cháu đủ vất vả.

Miệng Dương Thần ít nhiều mang theo bất mãn, đối phương chính là Lý Mạc Thân, nếu không nể mặt Lý Độn, hắn đã chửi ầm lên.

Lý Mạc Thân cười ha ha nói:

- Cháu hình như không kinh ngạc khi ta gọi điện thoại tới.

- Là lão nhân nói chú biết gọi số này đúng không. Đều đến lúc này rồi, cũng nên nói trắng ra, lão nhân nhà cháu nhất định phải tránh hiềm nghi, Thủ trưởng Số 1 đoán chừng lại không phải người tự hạ thấp địa vị của mình, tôi đoán cũng là hơn phân nửa để chú nói chuyện với cháu.

Dương Thần nói.

- Cháu đã nói như vậy, hẳn là đã biết không ít chuyện, ta cũng sẽ không phủ nhận. Không sai, lúc này đây thật sự là chúng ta có lợi dụng hiềm nghi của cháu, nhưng cháu cũng nên thừa nhận, nếu không phải cháu cố ý đầu rơi máu chảy với Mông gia, thì cũng sẽ không rơi vào nông nỗi này.

Lý Mạc Thân khí định thần nhàn nói.

Dương Thần thoải mái cười,

- Chú cảm thấy tình cảnh hiện tại của cháu rất gay go?

- Chẳng lẽ không đúng sao, thế lực sau lưng Mông gia không phải là thứ cháu có thể tưởng tượng, bọn họ đã dùng tới ba gã Trưởng lão, đây chỉ là một góc núi băng mà thôi. Chỉ bằng cháu, cháu bây giờ còn quay về Hoa Hạ được sao?

Dương Thần cười thầm trong lòng, còn muốn dùng Mông gia áp mình, cố ý làm ra vài phần tiếc nuối, nhếch miệng nói:

- Vừa lúc cháu muốn chuyển lời cho người của Mông gia đây. Ba gã Trưởng lão Mông Khoát, Mông Điền và Mông Vệ đã vĩnh viễn biến mất.

- Cháu nói cái gì?

Lý Mạc Thân có chút thất thố, trầm mặc một lát, không quá tin tưởng nói:


- Cháu giết bọn họ?

- Lần này cũng không đến phiên cháu ra tay.

Dương Thần làm bộ làm tịch nói:

- Là bọn họ đến vùng biển quốc tế để giết cháu, kết qua là phạm phải ‘Minh ước Chư thần’, người tới lúc đó vừa hay lại là Athena. Chú nhất định không biết, Athena người phụ nữ này là bạo lực nhất, cô ta trực tiếp nghiền ba gã Trưởng lão đó vào trong không gian, xương cốt cũng không lưu lại.

- Chậc chậc, nếu như cháu có thủ đoạn đó, hiện tại Mông gia sớm đã bị diệt sạch rồi!

Lý Mạc Thân nghe xong, không khỏi đau đầu nói:

- Lần này sự việc lớn rồi, Mông gia sẽ càng không từ bỏ ý đồ. Dương Thần, ta khuyên cháu một câu, nếu cháu còn muốn đặt chân lên đất Hoa Hạ, thì đừng làm to chuyện này thêm nữa, tận lực đẩy trách nhiệm lên người Chư thần, Mông gia vẫn không phải là thứ cháu có thể động vào.

- Nói chuyện vớ vẩn!

Dương Thần trực tiếp bác bỏ nói:

- Cái gì gọi là đẩy lên người Chư thần? Cháu đã tiếp nhận thần cách của Hades, chuyện của Chư thần cháu không thể không để ý, huống hồ lần này là Athena cứu cháu.

- Sao cháu lại đần độn như vậy chứ! Chẳng qua là ngoài miệng nói một câu, cũng không phải thật sự bảo cháu trở mặt với Chư thần, trước kia cháu láu cá như vậy, tại sao lại…

- Được rồi! Đại trượng phu có việc nên làm, có việc không nên làm, cháu không phải là người khiêm tốn, nhưng ra ngoài lăn lộn vẫn là ngẫu nhiên muốn nói chuyện nghĩa khí.

Trong lòng Dương Thần cảm thấy, những người như Christine và anh chị em Stern, thân thiết hơn nhiều so với mấy lão già Hoa Hạ kia.

Lý Mạc Thân bùi ngùi thở dài, dường như không biết phải nói cái gì cho phải.

- Kỳ thật cháu vẫn muốn biết, các người vẫn nói đến thế lực sau lưng Mông gia, đó rốt cuộc là cái gì?

Dương Thần sớm đã muốn hỏi.

Lý Mạc Thân không chính diện trả lời, chỉ là thần bí hề hề nói:

- Chuyện này, chỉ sợ trừ Thủ trưởng Số 1 là rõ ràng nhất ra, thì không ai hiểu rõ nữa, nhưng ta cũng biết đại khái chút gì đó.

- Nhưng ta có thể nói cho cháu biết, thế lực sau lưng Mông gia… đủ để ngang hàng với Hồng Mông…

Dương Thần nghi ngờ mình nghe nhầm, nhưng sau khi hồi phục tinh thần, dường như chỉ có cách giải thích như vậy là hợp lý, bằng không Hồng Mông vì cái gì mà vẫn không phái người đến ngăn lần náo động này?

Chỉ có một nguyên nhân, Hồng Mông đụng phải tổ chức tu sĩ mà bọn họ cũng không thể tùy tiện nhúng tay vào.

Nhưng cẩn thận nghĩ lại, cũng không khó lý giải, dựa vào cái gì mà Hồng Mông có thể nắm giữ tất cả tán tu? Chẳng lẽ không có các tán tu khác bất mãn với Hồng Mông mà muốn lập môn hộ khác sao?

Chẳng qua là giống như Hồng mông, phần lớn các tu sĩ đều không có hứng thú lắm với thế tục, cho dù thực sự tổ chức, cũng sẽ không dễ dàng xuất đầu lộ diện.

Mà Mông gia, phỏng chừng là cái tổ chức ‘lô cốt đầu cầu’ kia, giống như Đường gia lúc trước, chuyên phụ trách một vài chuyện của thế tục.

Lý Mạc Thân thấy Dương Thần không nói lời nào, cho rằng Dương Thần có lòng sợ hãi, cười ha ha nói:

- Không cần kích động, ta gọi điện thoại cho cháu, đương nhiên là có ý niệm muốn giúp cháu.

- Giúp cháu?

Dương Thần cười tà nói:


- Sợ là có điều kiện.

- Đó là hiển nhiên, thiên hạ không có bữa cơm trưa nào miễn phí.

Lý Mạc Thân từ từ nói:

- Thủ trưởng Số 1 nói, nếu cháu đồng ý giúp sức vì đất nước, hơn nữa trả lại linh bảo gia tộc cho Mông gia, ông ấy có thể hạ lệnh bảo Mông gia thả vợ chồng Lưu Thanh Sơn. Về phần tin tức ba gã Trưởng lão chết trận, chúng ta có thể nghĩ cách giúp cháu bình ổn. Cháu phải tin tưởng, Thủ trưởng Số 1 có năng lực ấy.

Dương Thần nhíu mi nói:

- Trước kia Lâm Quốc Chí bảo cháu giúp ông ta huấn luyện bộ đội Cuồng Long, lẽ nào lần này lại muốn cháu đi huấn luyện bộ đội gì đó?

- Ha ha, không cần cháu huấn luyện bộ đội.

Lý Mạc Thân nói:

- Chúng ta chỉ muốn biết, hạm đội của cháu, làm thế nào mà lại vô thanh vô tức tiến vào lãnh hải Hoa Hạ, lại làm thế nào mà sau khi đánh lén khách sạn Vọng Thành thì biến mất không có dấu vết.

Sắc mặt Dương Thần trở nên nghiêm nghị, không chút do dự dứt khoát nói:

- Không thể, các trang bị khoa học kỹ thuật trên hạm đội của cháu đủ để đảo điên toàn bộ vận mệnh kỹ thuật của thế giới. Nếu cho Hoa Hạ, thì quốc phòng của các quốc gia khác sẽ không còn là gì cả. Tuy cháu không có ý muốn giúp đỡ các quốc gia khác, nhưng cũng không thể bởi vì cháu mà xoay chuyển toàn bộ vận mệnh của nhân loại, điều này vi phạm ‘Minh ước Chư thần’, Chủ thần không thể chủ động tham gia vào chiến tranh nhân loại.

- Cháu… cháu đúng là không biết tốt xấu. Cho dù cháu đem kỹ thuật kia cho Hoa Hạ, chúng ta cũng sẽ không xâm lược người khác!

Lý Mạc Thân buồn bực nói.

- Hừ, mạnh ăn yếu là thiên tính của nhân loại, có thể chú không làm, nhưng chú có thể bảo đảm những người đương quyền khác cũng không làm không? Nếu không phải tu sĩ Hoa Hạ ở nước ngoài có Chư thần kiềm chế, chỉ sợ cũng sẽ không có cái gọi là ẩn thế, đã sớm chinh phục toàn bộ thế giới rồi.

Lý Mạc Thân to cả đầu, hổn hển nói:

- Được, nếu cháu đã nói như vậy, ta sẽ xem cháu có năng lực gì, mà không chịu tiếp nhận cành ô liu của chúng ta.

- Mỏi mắt chờ mong đi.

Dương Thần tự tin cười nói.

Cúp điện thoại xong, Dương Thần thở dài, kỳ thật hướng đi của sự việc hắn cũng không nắm được cụ thể, nhưng muốn giao ra kỹ thuật của hạm đội U linh, đó là điều tuyệt đối không được.

Bàn Nhược ở bên cạch có chút khó hiểu lý giải nói:

- Ngài Minh Vương, Hoa Hạ là tổ quốc của ngài, vì sao không thể đem kỹ thuật này cho Hoa Hạ? Kỳ thật, cho dù Hoa Hạ có kỹ thuật mới nhất, cũng không thấy được thế lực có thể uy hiếp các nước khác, dù sao Mỹ và liên minh Châu Âu cũng có lực lượng quân sự ẩn dấu của mình.

Dương Thần cười khổ nói:

- Cô có biết, vì sao hạm đội của tôi gọi là ‘U linh’ không?

Bàn Nhược lắc đầu, cô chỉ nghĩ là hợp với danh hiệu ‘Minh Vương’, xem ra còn có nguyên nhân khác.

Dương Thần nhớ lại một chút nói:

- Lúc trước, khi tôiđể Solon giúp mình tổ kiến hạm đội này, vì để hạm đội có thể tránh đi sự theo dõi của hải quân thế giới, cố ý bảo Jane làm cho hạm đội của tôi một ‘hệ thống ẩn hình’ trước nay chưa từng có.

- Đây không chỉ bao gồm đạn đạo tuần tra, hệ thống chống tên lửa và một loạt các công năng hệ thống lá chắn giống như Zeus của Mỹ, điểm mấu chốt, là có thể đủ để tránh được các thủ đoạn trinh sát của thế giới hiện nay.

- Bộ hệ thống này, ước chừng phải mất nửa năm Jane mới chế tạo xong, đối với Jane mà nói, đều là các phát minh vô cùng gian nan, cuối cùng đặt tên là ‘Khố Nội Ai’.


Bàn Nhược nhíu mày nghĩ nghĩ,

- Đây là, thần khí của Minh Vương Hades, Mũ tàng hình?

- Không sai, chính là Mũ tàng hình, Khố Nội Ai. Thứ thần khí này mấy vạn năm trước đã mất tích, Jane gọi bộ hệ thống ẩn hình này là Khố Nội Ai, cũng có ý nghĩa là vật về với chủ.

- Mà hạm đội của anh, bởi vì sự tồn tại của Khố Nội Ai mà có thể xuyên suốt trên toàn bộ thế giới, giống như U linh không ai có thể nhìn thấy, vì vậy mới có tên hạm đội U linh…

Dương Thần cười nói:

- Jane biết rất rõ bộ hệ thống này có khả năng mang đến lực phá hoạt, có thể đánh lén bất cứ cứ điểm quân sự nào trên thế giới, bởi vì bộ kỹ thuật này đã dẫn đầu thế giới khoa học kỹ thuật gần ba mươi năm.

- Cho nên, tôi ấy yêu cầu anh đồng ý, tuyệt đối không thể để bất cứ quốc gia cùng thế lực khác sử dụng bộ hệ thống này. Tôi đã thề sẽ tuân thủ lời hứa, tôi nói được thì phải làm được.

Bàn Nhược lộ ra vẻ mặt hâm mộ,

- Công chúa Jane nhất định rất vui mừng, chủ nhân có thể nhớ rõ ràng lời hứa hẹn với cô ấy như vậy.

Dương Thần nhún vai, đối với người phụ nữ đã vì mình mà trả giá quá nhiều, có lý do gì mà quên lời hứa với cô ấy.

- Chỉ là, Mông gia Hoa Hạ khẳng định hận thấu xương chủ nhân, hiện tại chỉ sợ khó có thể quay về.

Bàn Nhược sầu lo nói.

Dương Thần cân nhắc mà cười,

- Tính thời gia, Mông gia hẳn đã nhận được ‘quà tặng’ của anh rồi, em đưa điện thoại cho Mông Nguyệt, bảo cô ta gọi cho Mông Khai Nguyên.

Mông Nguyệt lại bị kéo ra một cách vô tình, người này hiện giờ mặt đã trắng như giấy, vẻ mặt chất phác, giống như đang đắm chìm bên trong thống khổ khó có thể kiềm chế, đã lộ ra vẻ chết lặng.

Bị Bàn Nhược liên tục quẳng hai lần mới nghe rõ là gọi cô làm cái gì. Ánh mắt lộ ra một chút kháng cự, nhưng nhịn không được Bàn Nhược lại giơ cổ tay lên, chỉ đành gọi điện thoại.

Điện thoại vừa thông đã nghe thấy âm thanh gào thét trong cơn giận dữ của Mông Khai Nguyên!

- Súc sinh!! Dương Thần! Mày vẫn còn là người sao? Mày quả thật không bằng heo chó!! Mày cho rằng Mông gia sẽ sợ mày sao?

- Ông nội… là cháu…

Mông Nguyệt cắn môi, khóc đỏ cả mắt.

Mông Khai Nguyên vừa nghe, nặng nề thở hổn hển nói:

- Nguyệt Nhi, sao lại là cháu? Đưa điện thoại cho Dương Thần! Bảo hắn nghe!!

Mông Nguyệt giống như bị điện giật, thiếu chút nữa để rơi điện thoại ở bong thuyền, lòng vốn sắp bị vỡ tan, giờ khắc này giống như biến thành hạt cát.


Nhấn Mở Bình Luận