Trong phòng hội nghị rộng rãi thoáng đãng Mặc Thiệu Đình ngồi ở đầu bàn tròn gỗ lim, sắc mặt lạnh nhạt và bình tĩnh, mắt nhìn từng cổ đông chủ yếu ở dưới.
Mà Mặc Tây Tây Thành, bỗng nhiên được xếp vào.
Tuy đã vào nhà họ Mặc được vài tháng, nhưng Mặc Tây Thành luôn là một người nhàn rỗi ở bộ phận thiết kế, rất ít khi tham gia sách lược trọng đại và hội nghị cấp cao của công ty, lần này nhìn thấy sự xuất hiện của Mặc Tây Thành, các cổ đông nhìn nhau, ý nghĩa của ánh mắt đó rất rõ ràng, sắp trở trời rồi.
Có tin đồn rằng Mặc Thiệu Đình chỉ là làm thay cho người khác, người nhà họ Mặc thực sự nhìn trúng, thực ra là cậu hai Mặc gia Mặc Tây Thành làm người kế thừa, đây là một tin đồn rất có tính sát thương lớn, từ khi xuất hiện đến khi lan truyền, thời gian không hề dài, nhưng đã đủ khiến giới thượng lưu bàn tán hăng say.
Mà bây giờ, không ít ánh nhìn đều tập trung trên người Mặc Tây Thành, mang sự hiếu kỳ, hoài nghi và suy đoán.
Mặc Thiệu Đình ngồi ở vị trí bên phải dưới Mặc Thiệu Đình, ánh mắt có chút trống rỗng, lười nhác dựa trên ghế sô-pha, thần sắc trên mặt đa phần là mệt mỏi và mơ màng.
Mấy ngày nay, cậu dường như đã trải qua sự thay đổi nhanh chóng và mãnh liệt nhất, cảm giác cuộc sống xảy ra sự biến đổi dữ dội, sự thấp thỏm và kỳ vọng từ lúc mới bắt đầu biết bản thân tiếp quản nhà họ Mặc, đến sự hưng phấn và vui sướng lúc tưởng rằng giữa bản thân và Đường Lạc Lạc không còn trở ngại, đến lúc biết Đường Lạc Lạc là em họ ruột của mình, sự buồn bực cùng cực đến không thể bộc lộ, mãi đến mấy ngày trước cuối cùng không nhịn được, xem xong buổi phát trực tiếp cuộc thi thiết kế, nhìn thấy Mặc Thiệu Đình và Đường Lạc Lạc trên màn hình dựa sát hạnh phúc vào nhau, trai gái xứng đôi vừa lứa, cảm giác tiêu cực, tức giận mà bất lực này, nghiễm nhiên đã đạt đến đỉnh điểm.
Cậu vốn là người có tính cách thích đi đây đi đó, đối với sản nghiệp của gia tộc, quyền thừa kế của nhà họ Mặc không hề xem trọng, vì vậy Mặc Thiệu Đình quản lý nhà họ Mặc mấy năm nay, quan hệ anh em họ luôn hoà hợp không căng thẳng, bây giờ…
Nếu như bất luận thế nào cũng không thể ở bên Đường Lạc Lạc, thế cũng không sao, Mặc Thiệu Đình đem công ty giao cho cậu, cậu cũng tiếp nhận, vì mẹ và ông nội, cố gắng làm việc là được.
Nhưng nếu nói cảm giác vui mừng trong lòng, càng không cần bàn tới.
Vì thế Mặc Thiệu Đình điềm tĩnh, Mặc Tây Thành càng điềm tĩnh hơn, hai anh em vẻ mặt tĩnh lặng như mặt nước, các cổ đông tham gia hội nghị trái lại càng có cảm xúc mãnh liệt, đôi mắt xoay chuyển không ngừng, gần như muốn xem có đầu mối gì từ biểu cảm của hai anh em.
– Hôm nay tổ chức hội nghị này, chỉ là muốn tuyên bố một tin.
Trong không khí yên tĩnh, Mặc Thiệu Đình ung dung nói.
– Làm việc ở nhà họ Mặc mấy năm nay, tôi học được rất nhiều thứ, thế sau này, thay thế tôi sẽ là anh Mặc Tây Thành, trong hôm nay, tất cả sự vụ của công ty, tôi toàn quyền giao cho anh Mặc Tây Thành phụ trách, hy vọng anh ấy có thể lãnh đạo nhà họ Mặc, nghênh tiếp một tương lai tốt đẹp hơn.
Mặc Thiệu Đình hành văn gãy gọn, một câu thừa thãi cũng không có, trực tiếp tuyên bố đem nhà họ Mặc giao cho Mặc Tây Thành quản lý, cho dù biểu cảm trên mặt anh không chút gợn sóng, giống như đang nói một chuyện không thể bình thường hơn, nhưng các cổ đông cấp cao xung quanh, ai ai cũng trố mắt đứng nhìn, kinh ngạc đến không nói nên lời.
Trở trời rồi… còn nhanh như vậy sao?
Trước kia cho dù có tin đồn, có đoán mò, nhưng cũng là trong âm thầm, những cổ đông cấp cao ai cũng là cao thủ gió chiều nào theo chiều nấy, nhưng không ai ngờ mọi thứ lại đến nhanh như vậy.
Hôm qua, Mặc Tây Thành còn làm công việc nhàn hạ của cậu trong bộ phận thiết kế, hôm nay, đột nhiên trở thành tổng giám đốc nhà họ Mặc, tốc độ này thực sự còn nhanh hơn ngồi hoả tiễn.
Cho dù những người ba phải có tinh ý đến đâu, cũng không theo kịp, liền trực tiếp bị sự thật này làm cho choáng váng.
Qua một lúc lâu, mới có phản ứng nhanh chóng vỗ tay, sau đó, tiếng vỗ tay lác đác dần trở thành sự hoan nghênh nhiệt liệt, dù sao mọi người đều là người tinh ý, nhà họ Mặc phát triển đến trình độ này, chỉ cần Mặc Tây Thành không phải là phá gia chi tử, đầu óc không có vấn đề gì quá nghiêm trọng, nhắm mắt lãnh đạo cũng sẽ không xấu đi đâu được.
Mà Mặc Thiệu Đình luôn không quen gặp chuyện bất bình, dưới trướng anh làm việc mỗi ngày nơm nớp lo sợ, đổi thành Mặc Tây Thành, tuy sách lược chưa chắc là anh minh, đầu óc cũng chưa chắc là hiệu quả, nghiệp vụ cũng chưa chắc thành thục như thế, nhưng không thành thục cũng có cái tốt của không thành thục, vậy thời khắc họ bọn toả sáng, cũng không phải sắp tới rồi sao?
Vì thế sau sự đấu tranh tư tưởng đơn giản, đại đa số các cổ đông đều thể hiện sự hoan nghênh nhiệt liệt đối với Mặc Tây Thành.
Mặc Thiệu Đình lạnh lùng nhìn những cấp dưới từng nói là trung thành tận tuỵ với anh, cũng không quá thất vọng, vài cấp dưới thân cận sớm đã bị anh từng người một điều đi, đang lúc khoa học kỹ thuật Huệ Thiên đang ngày một phát triển, trừ những thứ này ra, không là nhân viên có thâm niên, ăn không ngồi rồi, không là đám ba phải a dua, vì nắm trong tay cổ phần ban đầu, mới có thể ngồi ở đây.
Còn lại, thì là những người năng lực bình thường, mấy người này nếu như có người quản thúc, tự làm tốt công việc của mình, chắc sẽ không gây ra rắc rối gì quá lớn, nhưng nếu như mất đi dê đầu đàn, chia bè chia phái mỗi người lại có tâm tư riêng, thế thì không nói được rồi.
Mặc Thiệu Đình đứng dậy, không hề lưu luyến rời khỏi ghế đầu, đến bên Mặc Tây Thành, làm một động tác tay “mời” với cậu.
– Từ nay về sau, anh sẽ không còn là tổng giám đốc nhà họ Mặc nữa, không tham dự bất kỳ nghị quyết gì của nhà họ Mặc, hội nghị này, anh cũng phải không can thiệp nữa, đều giao cho em rồi, Tây Thành.
Vỗ nhẹ lên vai Mặc Tây Thành, Mặc Thiệu Đình đầu cũng không quay lại, đi về phía cửa phòng hội nghị.
Năm năm rồi, những gì anh nợ Mặc gia, đều đã trả hết cho Mặc gia.
Tất cả những thứ phấn đấu cho nhà họ Mặc, đều giao cho Mặc Tây Thành.
Từ giờ anh không nợ Mặc gia gì nữa, nhà họ Mặc không còn liên quan đến anh, tất thảy, đều phải bắt đầu lại từ đầu rồi.
Dù không muốn đối mặt, nhưng cuối cùng, ngày này cũng đến rồi.
Cũng may anh sớm có chuẩn bị.
Mặc Tây Thành nhìn bóng lưng của Mặc Thiệu Đình, khoé miệng hiện ra một nụ cười cay đắng, người khác nhìn vào, là cậu lấy đi thành quả thắng lợi của Mặc Thiệu Đình, đang lúc nhà họ Mặc đi vào nề nếp, ngày một phát triển ngòi không hưởng lộc, nhưng đối với cậu mà nói, càng giống như bị ép nhận lấy sự bố thí của người khác.
Cậu không thể giành Đường Lạc Lạc với Mặc Thiệu Đình, vì cậu và Đường Lạc Lạc có quan hệ máu mủ, cậu đố kị Mặc Thiệu Đình như thế, thậm chí vì thế mà có chút thù hận anh, nhưng mặt khác, hoàn cảnh của cậu cũng không phải do Mặc Thiệu Đình tạo thành, thậm chí sự kết duyên của Mặc Thiệu Đình và Đường Lạc Lạc, lại là một tay La Nhã an bài.
Bây giờ, Mặc Thiệu Đình còn phải tận tình tận nghĩa đem công ty đã quản lý hơn năm năm giao cho mình, giao cho mình một tương lai tươi sáng lạng, về tình về lý, cậu đều nên cảm thấy cảm kích.
Nhưng cậu thực sự không làm được.
Đối với Mặc Tây Thành mà nói, sự đau khổ của cậu là ở việc, bản thân muốn có được, thì ngay cả tư cách tranh giành cũng không có, mà không muốn có được, lại vì trách nhiệm và nghĩa vụ mà không thể không nhận, đồng thời tiếp nhận, còn phải nợ Mặc Thiệu Đình nhiều.
Cảm giác này, thực sự không có cách nào để hình dung, càng không thể kể ra với ai.
Đúng là một người may mắn.
Mặc Tây Thành nhìn bóng lưng Mặc Thiệu Đình, trong lòng cảm xúc phức tạp.
– Chúc mừng tổng giám đốc tiếp quản nhà họ Mặc!
– Tổng giám đốc Mặc xuất thân danh giá, hiểu biết bất phàm, tin rằng dưới sự lãnh đạo của ngài, nhà họ Mặc nhất định sẽ có được một tương lai huy hoàng hơn!
– Mời tổng giám đốc nói vài câu, cổ vũ mọi người một chút!
Các cổ đông cấp cao từng người một thể hiện sự vui mừng của mình với Mặc Tây Thành, những lời nói xã giao nịnh nọt không ngớt.
Mặc Tây Thành từ từ đứng lên, ngồi vào ghế đầu vẫn còn hơi ấm của Mặc Thiệu Đình để lại, nhìn từng gương mặt nịnh nọt và mong chờ của cấp dưới, hít một hơi thật sâu.
– Hy vọng ngày tháng sau này, chung sống vui vẻ với mọi người. Tôi vẫn còn nhiều chỗ ở công ty chưa hiểu rõ, còn cần mọi người nhắc nhở tôi nhiều. Theo hiểu biết của tôi, vấn đề chủ yếu trước mắt của nhà họ Mặc, là xác định vấn đề sở hữu kho hàng Thanh Long…
Mặc Thiệu Đình nổi danh là sấm rền gió cuốn, lúc họp gần như không quá nửa tiếng, không hề có một câu nói dư thừa nào, thân là em trai anh, phong cách làm việc của Mặc Tây Thành cũng ngắn gọn rõ ràng, càng huống hồ cậu không có một chút hứng thú nào với những gả chỉ biết nói lời nịnh bợ.
Nhìn thấy Mặc Tây Thành vào trạng thái làm việc nhanh như vậy, mọi người đều đồng thời thở phào, vội tích cực bắt đầu phát biểu ý kiến, chỉ sợ bị xem là loại người không có năng lực làm việc, ăn không ngồi rồi.
– Đúng vậy, công trình kho hàng Thanh Long gần đây đã hoàn thành, từ hôm qua, cổ phần của cảng Thanh Long đã lên sàn, mà công ty chúng ta có ưu thế được trời ưu ái, trước mắt có được hai mươi lăm phần trăm cổ phần của kho hàng Thanh Long, nếu như tốc độ đủ nhanh, có thể nhanh chóng chiếm được cổ phần nhiều nhất của cảng Thanh Long, trở thành bên cổ phần khống chế của kho hàng Thanh Long, lợi nhuận sau này không thể ước lượng được.
– Chỉ là… trước đó không lâu, gia tộc Brown cũng tham gia tranh giành kho hàng Thanh Long.
Bạn đang đọc truyện mới tại me truyenhotmoi .com. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!