CHƯƠNG 499
Anh bỏ tay xuống, yên tâm nhắm mắt lại.
Thật ra không nhìn thấy cũng tốt, có thể đóng một cánh cửa, không cần đối mặt với một số người, một số chuyện.
Cơn buồn ngủ ập tới, anh hoảng hốt phát hiện mấy ngày nay ở bệnh viện vẫn không nghỉ ngơi tốt, buổi tối thường thường sẽ tỉnh lại, cho đến khi nghe thấy hô hấp ổn định của cô mới từ từ ngủ thiếp đi. Cứ lặp đi lặp lại như thế thì sao chịu được?
Anh tỉnh lại lần nữa thì Tưởng Cầm đã gọi anh không biết bao nhiêu lần.
Cô thấy anh tỉnh lại thì thở phào nhẹ nhõm: “Ăn cơm thôi.”
Anh vẫn chưa hoàn toàn tỉnh táo, sau khi cô đỡ anh dậy thì cả người dựa vào người cô, sắc trời bên ngoài đã đỏ, anh ngửi được mùi đồ ăn nhàn nhạt trong không khí thì hỏi: “Cô nấu ăn đến bây giờ?”
Tưởng Cầm hiếm khi xấu hổ: “Nấu canh gà mấy tiếng.”
Cô đỡ anh lên xe lăn rồi đẩy vào nhà anh, cô ngồi bên cạnh anh, đặt đôi đũa vào tay anh nói: “Bên tay trái là cá trích hấp cá, ở giữa là sườn heo chua ngọt, bên tay phải là trứng xào cà chua…”
Anh từ từ ghi nhớ, cổ tay đã khôi phục rất tốt, dưới sự giúp đỡ của cô cũng miễn cưỡng có thể tự ăn cơm.
Tưởng Cầm lại cầm một chén canh gà tới, anh uống một ngụm, hương vị khá ngon. Anh nghĩ cô nấu mấy tiếng thì uống hết chén.
Tưởng Cầm cười rất vui vẻ, cô còn cho rằng anh sẽ giận dỗi, kết quả anh lại cổ vũ như vậy, cô tốn mấy tiếng cũng đáng giá.
Sau khi ăn cơm xong thì Tưởng Cầm đẩy anh ra sân.
Mộ Dung Hoành Nghị ngẩng đầu cảm nhận cơn gió nhẹ tháng năm, gió thổi tóc lộn xộn. Một bàn tay mềm mại nhẹ nhàng vuốt: “Tóc hơi dài, nên cắt một chút.”
Anh lười biếng nói: “Cô tùy tiện cắt cho tôi là được.”
Có lẽ thời gian ở trong nhà quá thoải mái nên anh không muốn ra ngoài.
Không nghĩ tới Tưởng Cầm gật đầu: “Không thành vấn đề.”
Lúc này anh mới lấy lại tinh thần, không chắc chắn hỏi: “Không lẽ cô muốn nhân cơ hội này trả thù tôi chứ?”
Dù sao cô có cắt khó coi thế nào thì anh cũng không nhìn ra được.
Cô bĩu môi trả lời: “Anh đừng nghĩ người khác đen tối, anh cho rằng ai cũng như mình sao?”
Mộ Dung Hoành Nghị khen ngợi: “Không phải ai muốn đen tối cũng được, không có năng lực mới giả vờ đáng yêu, nếu không thì tại sao nói ngốc nghếch và đáng yêu không bao giờ phân biệt được chứ!”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!