CHƯƠNG 535
Anh khịt mũi: “Cô tưởng ông ta sẽ không?”
Nhớ năm đó……
Quên đi, không nhắc đến nó nữa.
Về đến nhà, chị Ngọc đã chuẩn bị xong đồ ăn rồi, gần đây khẩu vị của Tưởng Cầm không tệ, ăn nhiều hơn bình thường một chút. Thấy cô kêu chị Ngọc lấy thêm cơm, Mộ Dung Hoành Nghị ngồi ở bên cạnh mỉm cười.
“À, cô ơi, tay cô bị sao vậy?”
Tiếng kêu lên của chị Ngọc khiến Mộ Dung Hoành Nghị nhíu mày.
“Không sao đâu.” Tưởng Cầm cẩn thận giấu vết thương trên ngón trỏ.
“Sao thế?” Anh trầm giọng hỏi.
Tưởng Cầm không trả lời, chị Ngọc thành thật trả lời: “Hình như đã bị cái gì đó cắt trúng, nhìn vết thương khá sâu.”
Mộ Dung Hoành Nghị vừa nghe liền biết đã xảy ra chuyện gì, anh tức giận nói: “Tôi đã nói rồi, không cho em đến chỗ ông già kia học rồi mà em lại không nghe! Bây giờ bị thương rồi thấy không?”
Tưởng Cầm bất lực ngẩng đầu nhìn anh: “Chỉ là một vết thương thôi, không cần làm quá lên đâu.”
“Làm quá lên?” Mộ Dung Hoành Nghị cười khẩy nói: “Mới ngày đầu tiên mà đã để mình bị thương, sau này thì sao? Tôi đã nói rồi, chế tạo giày không phải là thứ con gái nên học!”
Tưởng Cầm đặt đũa xuống, đối mặt với anh: “Đây là chuyện không thể tránh khỏi.”
“Chính bởi vì như vậy nên tôi mới ghét nó!” Anh chống gậy muốn bước ra khỏi nhà ăn: “Tôi sẽ gọi cho ông già nói ông ta ngày mai em sẽ không đến học nữa.”
“Đợi đã.” Tưởng Cầm nhanh chóng đứng dậy nắm lấy tay anh: “Anh không thể ngăn cản sở thích của tôi!”
Anh bật cười, mặt đầy hung ác, ghé sát vào người cô: “Thật đáng tiếc, sở thích của em sau này chỉ có thể là tôi.”
Thấy anh cố chấp như vậy, Tưởng Cầm thở dài, chỉ có thể dùng chiêu sát thủ của mình.
Cô ôm eo anh từ đằng sau, vùi mặt vào lưng anh: “Em biết là anh lo lắng cho em, em đảm bảo sẽ không để mình bị thương nữa.”
Mộ Dung Hoành Nghị dừng lại, mặc dù vẻ mặt vẫn còn hung dữ, nhưng cũng không gỡ cánh tay đang ôm eo mình ra.
Anh cứng rắn: “Em tưởng em làm như vậy là tôi sẽ đồng ý?”
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen_hotmoi. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!