Lọc Truyện
Từ ngày 12/7/2024: Metruyenhot sẽ chuyển sang dùng tên miền metruyenhotmoi.com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ chúng mình và nhớ tên miền mới này nhé!

Cô Vợ Trọng Sinh

CHƯƠNG 544

Anh gỡ mắt kính xuống: “Sao còn chưa ngủ?”

Cô lắc đầu: “Ngủ không được.”

“Có lẽ là vì mới đổi chỗ mới thôi.”Anh bình thản nói, không vạch trần gì.

Tưởng Cầm đi tới, cô nhìn lướt qua bản vẽ của anh: “Đây là thiết kế mới?”

“Chỉ vẽ chơi thôi.”Nói xong, đưa bản vẽ qua cho cô.

Tưởng Cầm ngồi xuống đối diện: “Hào phóng để tôi xem như vậy? Không sợ tôi chép sao?”

Nghiêm Túc đứng dậy, rót ly nước trái cây cho cô, nghĩ một hồi, lại đun nóng rồi mới đưa cô: “Quán quân của cuộc thi thiết kế lần đầu tiên, sao lấy bức vẽ nguệch ngoạc của tôi chứ.”

Tưởng Cầm bật cười: “Đừng trêu tôi, tôi chỉ là gặp may thôi.”

Anh nhướng mày, nói đều đều: “Vậy sao những người khác không có vận may này? Thiết kế là cần trời cho, không phải cố gắng là có thể có. Cùng lẽ đó, rất nhiều chuyện trên đời cũng vậy, kết quả của cố gắng mù quáng sẽ chỉ khiến bản thân thất vọng.”

Tưởng Cầm nhìn anh, thở dài một tiếng: “Tôi khiến anh không có lòng tin tới vậy?”

Nghiêm Túc lắc đầu: “Chuyện này không liên quan gì tới lòng tin, biết mà vẫn cố làm, không phù hợp dùng cho quan hệ của cô và anh ta.”

Tưởng Cầm híp mắt, ghé vào bàn, ngón tay cào nhẹ lên trên mặt bàn: “Nhưng… Tôi không thể làm khác được…”

Ánh mắt Nghiêm Túc căng thẳng, rồi lập tức nhìn xuống, im lặng hồi lâu, anh nói: “Vậy tôi sẽ cho cô thêm một cơ hội.”

Tưởng Cầm kinh ngạc, ngẩng đầu nghi hoặc nhìn anh.

Nghiêm Túc nhìn lên, nhìn cô chăm chú, giọng nặng nề: “Tôi cho phép cô để anh ta làm tổn thương thêm một lần, sau đó, tôi sẽ buộc cô vào bên cạnh mình, dù là ai, tôi cũng sẽ không giao cô cho người đó!”

Lời nói như lời thề kia của anh, dọa Tưởng Cầm sợ hết hồn.

Cô ngồi bên kia, hồi lâu vẫn chưa trả lời. Chuyện này, Nghiêm Túc cũng không ép cô, anh biết mình hơi nóng vội, nhưng sự thật đã khiến anh không thể tiếp tục im lặng quan sát. Anh kéo dài càng lâu, cô lại càng bị thương, cho nên, thà là dọa cô, còn tốt hơn để cái mà anh đợi được lại là một trái tim tan vỡ đau buồn.

Anh đứng lên, cười với cô: “Khuya rồi, ngủ đi.”

Anh xoay người đi lên lầu.

Phòng khách liền yên lặng, yên lặng đến nỗi có thể nghe được tiếng hít thở của bản thân.

Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận