CHƯƠNG 561
Tưởng Cầm cúi đầu xuống, yên lặng nhìn qua.
Ánh mắt có chút chua xót, cô vội vàng di chuyển mắt nhìn sang nơi khác, lặng lẽ che giấu cảm xúc bồi hồi ở trong lòng, cố gắng duy trì giọng nói cứng nhắc mà nói: “Ngày hôm nay đi nhiều rồi, anh vẫn nên trở về nghỉ ngơi sớm một chút đi.”
“Em đang lo lắng cho tôi à?” Anh hỏi lại, phát hiện này làm cho tâm trạng của anh không hiểu sao lại tốt hơn, giống như là một cậu thiếu niên vừa mới biết yêu, dính chặt lấy cô. Mặc dù là dính lấy cô thì có hơi xấu hổ một chút, nhưng mà anh lại dính vô cùng, một chút cũng không muốn phải tách ra.
“Nếu như tôi nói có mà có thể thỏa mãn được tâm lý trả thù của anh thì nó có.” Cô vẫn lạnh nhạt trả lời lại.
Anh cười, đôi tay vỗ vỗ lên trên mặt của cô, bóp một cái ở trên đó: “Sao tôi cứ cảm thấy bây giờ em càng ngày càng đáng yêu vậy chứ?”
Gương mặt của Tưởng Cầm đỏ lên, sợ là anh cảm thấy mặt của mình nóng lên, cô nhanh chóng đẩy tay của anh ra, nghiêng người qua một bên, không muốn phải đối mặt với anh nữa, có chút thẹn quá hóa giận mà nói: “Mộ Dung Hoành Nghị, anh đừng có đùa giỡn nữa, rốt cuộc là anh muốn tôi như thế nào hả?”
Anh bỗng chốc ném cây gậy xuống, bước lên một bước, hai tay bóp chặt cái eo nhỏ của cô, kéo cô lại gần mình, anh đột ngột kề sát cô như thế, chặt chẽ không thể tách rời.
“Tưởng Cầm, em đúng là không phải ngu ngốc bình thường mà.” Anh trêu chọc lên tiếng nói.
Tưởng Cầm đánh lên, nước mắt lại không dừng được, lập tức khóc rất nghẹn ngào: “Đúng vậy đó, tôi ngu ngốc, nếu như tôi không ngu ngốc thì sao tôi biết rõ anh hận tôi tôi còn không chịu trốn từ sớm, nếu như tôi không ngu thì tại sao tôi lại tình nguyện bị thương mà còn muốn chăm sóc cho anh, tôi…”
Đột nhiên cô lại ngây ngẩn cả người.
Anh đột ngột hôn cô mà không có điềm báo trước nuốt hết những lời oán hận của cô vào trong.
Bạn đang đọc truyện mới tại Metruyen HotMoi. Vào google gõ: Metruyen HotMoi để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!